Kết nối với chúng tôi:

Đời sống

Du học sinh tiết lộ bí mật vì sao cùng là người Việt nhưng có người lại nỡ đối xử tàn nhẫn với đồng hương ở nước ngoài

Đã đăng

 ngày

 

Khi con người mất đi những gì quan trọng nhất, lại mất cả niềm tin thì tình người không phải là thứ dễ dàng ban phát.

Quận 13 tại Paris.

Quận 13 tại Paris.

Quận 13 của những người châu Á

Không rõ có phải vì Pháp từng là mẫu quốc của nhiều quốc gia châu Á, nên văn hóa của người Pháp gần gũi với người châu Á hơn rất nhiều nước châu Âu khác. Người châu Á nói chung và người Việt nói riêng ở Pháp, ở Paris đặc biệt đông. Trong 20 quận của Paris, người châu Á ở khắp nơi nhưng đặc biệt tập trung ở Quận 13, một trong những quận có diện tích lớn nhất và nhiều dân cư nhất Paris.

Điều nổi bật của quận này là những khu nhà cao hàng chục tầng (điều ít gặp trong nội thành Paris vì thành phố từ rất lâu đã hạn chế xây những khu nhà cao tầng trong nội thành nhằm không phá vỡ nét kiến trúc cổ đặc trưng), là những siêu thị thực phẩm rất rộng, nơi bạn có thể mua từ cái tăm tre đến bao gạo, từ đồ vàng mã đến những loại rau quả rất đặc trưng của Việt Nam hay châu Á.

Và thêm nữa là những dãy phố nối dài đầy ắp những nhà hàng tiệm ăn đủ loại, lớn có, nhỏ có, sang trọng có, bình dân có. Không có quán rong vỉa hè như ở Việt Nam, nhưng có rất nhiều quán cũng cho phép người ăn ngồi ngay trên vỉa hè, dĩ nhiên chỉ khác là không có rác vứt bừa bãi thôi.

Quận 13 đặc biệt gần như không có thắng cảnh gì (khác biệt với tất cả những quận khác của Paris), chỉ có người và người, nhà (hàng) và nhà (hàng). 

Quận 13 có thời gian giống như một quận đặc biệt “loạn” của Paris với những băng đảng kiểu Mafia, những nhóm đầu gấu không sợ pháp luật, những cuộc đấu súng ban đêm (hay cả ban ngày). Đến nỗi đã có cả một bộ phim viễn tưởng khá nổi tiếng ở Pháp được làm với viễn cảnh Quận 13 trở thành một quốc gia tự trị, độc lập, một vương quốc ngoài vòng pháp luật ở giữa Paris. Tuy nhiên, sau nhiều năm với sự nỗ lực của hệ thống pháp luật và của chính phủ, Quận 13 đã dần đi vào khuôn phép và trở nên an toàn, yên bình với người dân như bất cứ quận nào khác của Paris.

Quận 13, Paris.

Quận 13, Paris.

Rằng Quận 13 rất đông người Trung Quốc, và không ai biết được, thống kê được chính thức có bao nhiêu người Trung Quốc. Bởi nhiều người trong số họ không có giấy tờ, không có kê khai chính thức. Trẻ em sinh ra cũng không được thông báo, người chết đi cũng không có thông báo và nhiều khi người ta lấy giấy tờ của người chết để dùng cho một người còn sống nhưng chưa có giấy tờ. Sau cộng đồng người Hoa là đến cộng đồng người Việt, phần lớn là người miền Nam, đến Pháp theo hai làn sóng di cư lớn những năm 1954 và 1975.

Nghề phụ bếp cơ cực của du học sinh Việt

Một người bạn giới thiệu tôi vào làm phụ bếp cho một nhà hàng Việt.

Ở đây, phụ bếp có nghĩa là làm tất cả. Là đến sớm đi chợ, còng lưng đẩy một xe hàng to. Là dọn dẹp lau chùi, là thái thịt rửa rau, là lau nhà cọ bếp, là quay cuồng giữa một đống bếp ga bốc lửa hừng hực, xào nấu những món đơn giản, trong khi mắt còn trông chừng nước sôi, chảo nem quá lửa và nhất là rửa bát, chao ôi là rửa bát.

Không phải vì tôi là gã công tử chưa biết mùi lao động hay không quen rửa bát. Tôi từng là kẻ quậy phá trong suốt một thời gian dài. Nhưng trong chính thời gian đó hay bất kỳ lúc nào khác, khi ở nhà, tôi là một “thiên thần” theo cách gọi “mỉa mai” của mấy cậu bạn tôi. Dù là con trai nhưng ở nhà tôi tự giác nấu cơm rửa bát, dọn dẹp nhà cửa không cần ai thúc giục. Bởi từ bé mẹ tôi đã bảo “con trai con gái đều phải ăn thì đều phải làm như nhau, công việc chia đều, cái gì cũng phải biết”.

Bởi chị tôi thì bận học, rồi đi dạy thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình, ba mẹ đi làm về cũng đi làm thêm, tôi bỗng dưng thành người nấu cơm rửa bát thường xuyên trong nhà. Có thời gian nhà tôi ở tầng cao không có nước, ngày nào tôi cũng gánh cả chục gánh nước cho cả nhà sinh hoạt nên tôi quen với những việc này lắm, kể cả những việc nặng nhọc. Và tôi là người có sức khỏe, chơi thể thao thường xuyên ở mức độ gần như chuyên nghiệp.

Ấy thế mà làm việc ở nhà hàng ấy chỉ một thời gian ngắn tôi đã thấy mình kiệt sức. Một ngày lao động 14 tiếng gần như không nghỉ. Thật ra trên hợp đồng thỏa thuận bằng miệng thì có hai tiếng nghỉ trưa. Nhưng không có trưa nào mà bà chủ không nghĩ ra việc cho tôi làm. Có hôm thì mang cả đống nồi ra đánh cho trắng bóng lên, có hôm thì bắc ghế lau trần nhà. Những việc ấy sau này tôi mới biết là cả chục năm rồi không có phụ bếp nào chịu làm, chỉ có tôi là bị bắt phải làm.

Bởi vì tôi đi làm theo kiểu làm chui, không có giấy tờ (ở Pháp, sinh viên nước ngoài được quyền đi làm, nhưng không quá 20 tiếng một tuần. Nếu muốn làm hơn thì chỉ có cách làm chui, không có hợp đồng gì cả, và nếu bị bắt thì rất phiền hà, có thể năm sau đó không được ở lại Pháp nữa) và vì tôi cần tiền quá, làm việc hết mình mà chỉ lo nhất bị chủ đuổi, nên bà bắt làm gì tôi cũng lao vào làm như thiêu thân.

Trong cái bếp bé chừng bảy mét vuông ấy, mùa đông cũng như mùa hè, lúc nào cũng nóng đến 40 độ, vì phòng bé, trần thấp, hai bếp chính, một bếp phụ và sáu cái bếp ga thi nhau tỏa nhiệt. Có một cái cửa sổ nhưng không dám mở vì sợ khói bay sang nhà hàng xóm. Nóng đến nỗi, cứ 15 phút tôi lại phải nhúng cả nửa người vào vòi nước, thế mà 15 phút sau người đã khô cong, quần áo khô đến mức cứng lại như giấy.

Cả buổi tối phục vụ xào nấu, bát đĩa khách ăn cho vào các thùng nhựa lớn. Thỉnh thoảng tôi mới có thời gian rửa một thùng để lấy bát đĩa quay vòng. Cuối buổi là cả chồng thùng chất cao, rồi nồi niêu xoong chảo. Kết thúc giờ làm vào 11, 12 giờ đêm, cũng là khi sức cùng lực kiệt, giới hạn chịu đựng của con người đã ngấp nghé (hoặc có thể đã bị vượt qua từ rất lâu). Mà còn phải làm nhanh, làm sạch và không quá ồn ào vì hàng xóm sẽ kiện nếu anh gây ra tiếng ồn ban đêm.

Mỗi thùng bát nặng chừng 30kg nhấc lên chậu rửa, ban đầu veo một cái là lên, càng về cuối càng không nhấc nổi. Có khi tôi phải khom người xuống, nhấc thùng bát đặt lên đùi để thở, để lấy sức, rồi ép vào tủ bếp, kéo dần lên đến ngang thành chậu, rồi mới dồn sức nhấc hẳn lên mặt bồn rửa. Rất nhiều khi tôi nghĩ mình đang rửa bát bằng ý chí, còn thân xác tôi đã kiệt sức từ lâu lắm rồi.

Có hôm tôi đang nâng thùng bát lên thì anh đầu bếp chạy qua vứt thêm vào một cái thìa, thế mà tôi buông rơi thùng bát cái rầm. Vì lúc ấy sức đã kiệt, trong đầu chỉ chuẩn bị cho ngần ấy thôi, thêm vào một cái thìa mà tinh thần không có sự chuẩn bị thì cũng không chịu nổi.

Có một lần sáng tôi đến sớm, trong bếp chưa có ai. Nhìn thấy một đống tấm lọc của hệ thống hút khói ngâm trong bồn rửa, tôi không hỏi han gì ai, xắn tay lên, xông vào rửa. Ban đầu cảm thấy đau nhức ở tay, tôi chỉ nghĩ là mình bị nẻ (hồi ấy mùa đông, khí hậu rất khô, một ngày ngâm nước ngâm xà phòng nhiều giờ nên tay tôi nứt nẻ ra, mà không dám dùng găng vì không quen nên làm rất chậm).

Mười phút sau anh đầu bếp mới đến. Anh hét lên, chạy vào giật tay tôi ra: cả hai bàn tay và cánh tay tôi đã đỏ lừ, da gần như bị lột ra. Hóa ra đêm hôm trước anh ngâm đống tấm lọc khói ấy bằng axit loại mạnh để tẩy hết dầu mỡ. May mà có cho thêm nước và sau một đêm axit đã hả đi phần nhiều, nếu không chắc lúc rút ra tay tôi chỉ còn xương.

Thế mà hôm ấy, bà chủ chỉ bôi cho tôi chút mỡ trăn rồi lại bắt tôi đeo găng vào rửa bát tiếp như bình thường, còn quát tháo tôi rửa chậm không kịp tiến độ, rồi dọa đuổi việc, trừ lương. Cả đêm hôm ấy tôi nhức tay không ngủ được, ít ngày sau da bị bóc ra hết, da mới còn chưa kịp lên, đỏ lừ mà tôi vẫn rửa bát, đêm nào về cũng ngồi nhìn hai cánh tay sưng rộp lên, không ngủ được mà cũng không khóc được. Sau này tôi mới biết bình thường nếu xảy ra chuyện đó tôi phải được nghỉ nhiều ngày đến khi tay lành hẳn mà vẫn được hưởng lương, bà chủ còn phải bồi thường cho tôi và chịu mọi chi phí điều trị.

Nhưng khi ấy tôi chưa biết, tôi chỉ không hiểu tại sao cũng là con người, lại cùng là người Việt xa quê mà người ta có thể đối với nhau như thế. Không chút yêu thương đã đành mà dường như còn đầy thù hận.

Dần dần sau này, tôi mới hiểu. Tôi không viết rõ ra đây, chỉ biết rằng, trước, trong và sau cuộc “di cư”, hầu hết trong số họ đã có nhiều mất mát, đau đớn, ám ảnh về cả vật chất lẫn tinh thần. Và khi con người mất đi những gì quan trọng nhất, lại mất cả niềm tin thì tình người không phải là thứ dễ dàng ban phát. Tôi nhận ra rằng so với nỗi đau mà họ mang, những gì tôi đang phải chịu đựng không có gì ghê gớm, rằng cách họ đối xử với tôi vẫn còn “tử tế”.

Và tôi chấp nhận được hết bởi có một điều tôi khác họ: trong lòng tôi có một niềm tin, một quyết tâm mạnh hơn nhiều sức mạnh của chính tôi: tôi biết rằng một ngày những chuyện ấy sẽ kết thúc, tôi sẽ tốt nghiệp, sẽ đi làm, sẽ sống đàng hoàng như ba mẹ tôi mong ước và như tôi tự hứa với chính mình.

Hoàng Long (Cafebiz.vn)

Rate this post

Cộng đồng

Vinschool – Báo Quảng Trị: Hỗ trợ các trường học và học sinh khó khăn

Đã đăng

 ngày

Bởi

Hôm nay 16/4/2021, Hệ thống giáo dục Vinschool và Báo Quảng Trị phối hợp tổ chức chương trình hỗ trợ vật phẩm cho các trường học và trao quà cho học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn tại TP. Đông Hà và các huyện: Gio Linh, Cam Lộ, Đakrông bị ảnh hưởng do lũ lụt năm 2020.

Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Đào Mạnh Hùng tiếp nhận bảng tượng trưng hỗ trợ vật phẩm cho các trường học từ đại diện Hệ thống giáo dục Vinschool – Ảnh: M.Đ
Lãnh đạo Báo Quảng Trị và đại diện Hệ thống giáo dục Vinschool trao quà cho học sinh Trường Tiểu học Hòa Bình – Ảnh: M.Đ
Đại diện Hệ thống giáo dục Vinschool trao quà cho học sinh trên địa bàn xã Cam Tuyền – Ảnh: MĐ
Phó Tổng Biên tập Báo Quảng Trị Nguyễn Tý trao quà cho học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn Trường TH&THCS Gio Mai – Ảnh: M.Đ
Lãnh đạo Báo Quảng Trị và đại diện Hệ thống giáo dục Vinschool trao quà cho học sinh Trường TH&THCS Gio Mai – Ảnh: MĐ

Phó Hiệu trưởng Trường Trung học Vinschool Times City Nguyễn Hồng Nhung cho biết, Vinschool là hệ thống giáo dục không lợi nhuận, liên cấp từ bậc mầm non đến Trung học phổ thông do Tập đoàn Vingroup đầu tư phát triển. Vinschool hiện có 35 cơ sở uy tín trên toàn quốc tập trung tại TP. Hà Nội, TP.Hồ Chí Minh, TP.Hải Phòng với hơn 30.000 học sinh. Vinschool đã khẳng định được vị thế tiên phong, dẫn đầu về đổi mới chương trình, triết lý giáo dục trong hệ thống các trường phổ thông tại Việt Nam.

Bên cạnh đó, Vinschool còn tổ chức nhiều chương trình, hoạt động từ thiện, an sinh xã hội đạt kết quả cao. Điển hình là tổ chức chương trình trao tặng quà cho các trường học và học sinh ở 4 tỉnh miền Trung là Hà Tĩnh, Quảng Bình, Thừa Thiên- Huế và Quảng Trị bị ảnh hưởng do lũ lụt vào tháng 10/2020.

Tại Quảng Trị, ngày 16/4/2021, đại diện Hệ thống giáo dục Vinschool phối hợp với Báo Quảng Trị trao 228 suất tiền mặt, trị giá 500.000 đồng/1 suất cho các em học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn bị ảnh hưởng do lũ lụt; trao 20 máy tính bàn, 12 quạt treo tường, 18 tivi, bàn ghế… cho Trường Tiểu học Hòa Bình (TP. Đông Hà), Trường TH&THCS Gio Quang, Trường TH&THCS Gio Mai (huyện Gio Linh), Trường TH&THCS Cam Tuyền, Trường Tiểu học Cam Tuyền (huyện Cam Lộ), Trường Phổ thông Dân tộc bán trú TH&THCS A Vao (huyện Đakrông), với tổng trị giá hơn 671 triệu đồng, do phụ huynh, học sinh và cán bộ giáo viên, nhân viên Hệ thống giáo dục Vinschool hỗ trợ.

Đây là những phần quà mà Hệ thống giáo dục Vinschool chia sẻ khó khăn với các trường và các học sinh bị thiệt hại do lũ lụt trong năm 2020; mong rằng những suất quà thiết thực, ý nghĩa này sẽ giúp cho các trường học và giáo viên, học sinh khắc phục khó khăn, có nhiều thuận lợi trong việc dạy và học được tốt hơn, góp phần vào nâng cao chất lượng giáo dục của các trường học.

Cũng trong dịp này, đại diện cho ban phụ huynh, giáo viên và học sinh lớp 4 B1 Trường Tiểu học Vinshool The Harmony, chị Nguyễn Thị Hương Giang đã trao hỗ trợ 60 suất tiền mặt, mỗi suất trị giá 500.000 đồng cho 60 học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn của Trường TH&THCS Cam Tuyền, Trường Tiểu học Cam Tuyền với tổng trị giá 30 triệu đồng do phụ huynh, giáo viên và học sinh lớp 4 B1 Trường Tiểu học Vinshool The Harmony hỗ trợ.

Những suất quà hỗ trợ cho các trường học và các em học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn của Hệ thống giáo dục Vinschool và Báo Quảng Trị đã tăng cường thêm nguồn lực cơ sở vật chất đảm bảo chất lượng cho việc dạy và học cũng như giúp cho các em học sinh có điều kiện mua sắm áo quần, sách vở, dụng cụ học tập… để học tập tốt hơn.

Hiệu trưởng Trường TH&THCS Cam Tuyền Trần Hữu Khương vui vẻ nói: “Tôi trân trọng cảm ơn Hệ thống giáo dục Vinschool và Báo Quảng Trị cùng các nhà hảo tâm về nghĩa cử cao đẹp này. Những nghĩa cử cao đẹp này sẽ tác động tích cực đến công tác giáo dục và đào tạo của nhà trường, đem đến niềm tin, tiếp thêm sức mạnh, ý chí cho các em học sinh vượt khó vươn lên trong học tập, đạt kết quả cao. Chúng tôi cam kết sử dụng hiệu quả cơ sở vật chất đã vinh dự được nhận đúng với mục đích hỗ trợ, đạt hiệu quả cao và luôn động viên các em cố gắng vươn lên trong học tập, rèn luyện”.

Em Hoàng Nhật Tân, học sinh lớp 9 A, Trường TH&THCS Cam Tuyền xúc động cho biết: “Em cảm ơn các bác, các cô đã trao tặng cho em phần quà thiết thực và ý nghĩa này. Em sẽ sử dụng để mua áo quần, sách vở, dụng cụ học tập. Em hứa sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để đạt kết quả cao trong học tập”.

Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Đào Mạnh Hùng ghi nhận và đánh giá cao việc làm thiết thực và ý nghĩa của Hệ thống giáo dục Vinschool và Báo Quảng Trị đối với các trường học và học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn tỉnh Quảng Trị. Qua đó, góp phần giúp cho các trường khắc phục khó khăn, tổ chức hoạt động dạy học đạt kết quả cao; kịp thời động viên, hỗ trợ cho học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn do lũ lụt có điều kiện thuận lợi, vươn lên trong cuộc sống và học tập tốt hơn. Mong rằng trong thời gian tới, Hệ thống giáo dục Vinschool tiếp tục phối hợp với Báo Quảng Trị tổ chức nhiều chương trình, hoạt động thiết thực, hiệu quả vì cộng đồng, nhất là đối với sự nghiệp giáo dục và đào tạo tỉnh Quảng Trị, hướng tới các trường học và học sinh ở những vùng khó khăn, vùng sâu, vùng xa có thêm nhiều cơ hội tốt hơn trong dạy và học.

Với những việc làm thiết thực, ý nghĩa đối với các trường học và học sinh gặp hoàn cảnh khó khăn bị ảnh hưởng do lũ lụt, Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Đào Mạnh Hùng trao tặng Bảng Ghi nhận Tấm lòng vàng cho Hệ thống giáo dục Vinschool.

Minh Đức-Báo Quảng Trị

Rate this post
Đọc tiếp

Đời sống

Phụ nữ ngày càng ít ‘chịu đựng hôn nhân’

Đã đăng

 ngày

Bởi

Chiều cuối năm, đến thăm con gái đang ở với nhà nội, mẹ chồng cũ của Ngọc nhìn cô, thở dài bảo: “Nếu ngày đó con kiên nhẫn, nghe lời mẹ thì…”.

Đây không phải là lần đầu Ngọc được nghe lời này từ mẹ, nhưng khi kết hôn lần thứ hai, cô mới thấu. “Tôi từng tự hào vì có mối tình đầu 9 năm đẹp đẽ và cưới. Giờ tôi biết những thứ đó không phải là bảo hiểm cho một cuộc hôn nhân lâu bền”, Bảo Ngọc, 33 tuổi, giáo viên cấp hai ở Lào Cai, chia sẻ.

Ngày đó những mâu thuẫn từ khác biệt trong sinh hoạt khiến cô và chồng cũ thường xuyên cãi vã. Đôi khi giận nhau vài ngày chỉ vì nấu ăn không vừa ý hay chồng thường xuyên xem phim muộn khiến vợ không ngủ được. “Xích mích diễn ra thường xuyên từ những thứ nhỏ li ti. Và cứ mỗi khi tôi muốn trò chuyện giải quyết thì bạn ấy hoặc từ chối, hoặc nghe cho có”, cô chia sẻ. Dần dần cô không muốn ngồi lại cùng nhau giải quyết nữa.

Mẹ chồng bắt hai con dọn về ở cùng. Bà suốt ngày bảo con dâu “chồng giận thì vợ bớt lời”, mặt khác khuyên nhủ con trai dành thời gian cho vợ. Đôi trẻ “hòa bình lập lại” được một thời gian, tới khi có con, những mâu thuẫn càng bị đẩy lên cao. Cả Ngọc và chồng đều thích chăm con, nhưng cách chăm của hai người “như nước với lửa”. Cô đi làm sớm nên muốn dùng thêm sữa ngoài, chồng thì muốn con chỉ dùng sữa mẹ. Mỗi lúc con quấy khóc, cô kéo chồng cùng dỗ nhưng lại khiến cãi nhau to. Một lần tức quá Ngọc ôm con bỏ về nhà ngoại. Trong khi mâu thuẫn vợ chồng chưa được giải quyết thì Ngọc phát hiện chồng có tình yêu bên ngoài. Đây không phải là lần đầu như thế nên cô quyết định dừng lại.

Giờ nhìn lại cô thấy nguyên nhân khiến hôn nhân đầu tan vỡ là do “cái tôi” của cả hai quá lớn. Khi vấp phải những trục trặc thì thất vọng. “Thay vì tìm cách giải quyết thì tôi lại cư xử theo kiểu đòi hỏi: ‘Anh trả cho tôi cuộc sống mà tôi ao ước đi’. Tôi cũng chỉ toàn nhìn vào điểm xấu của chồng cũ, còn những điều bạn ấy làm được thì không bận tâm tới. Còn bạn ấy thay vì giải quyết để hai vợ chồng hiểu nhau, lại tìm đến sự sẻ chia từ bên ngoài”, cô giãi bày.

Mâu thuẫn lặt vặt bào mòn sự kiên nhẫn của mỗi người, phóng đại nỗi thất vọng đằng sau sự không hài lòng, và khiến cho hôn nhân dần trở nên không còn tốt đẹp. Ảnh: Focusonthefamily.
Mâu thuẫn vặt bào mòn sự kiên nhẫn của mỗi người, phóng đại nỗi thất vọng đằng sau sự không hài lòng về nhau và khiến cho hôn nhân dần trở nên không còn tốt đẹp. Ảnh minh họa: Focusonthefamily.

Khảo sát hộ gia đình của Tổng cục Thống kê cho thấy tỷ lệ ly hôn tăng từ 1,4% năm 2009 lên 2,1% năm 2019. Theo báo cáo của tòa án, trung bình hàng năm Việt Nam có 600.000 vụ ly hôn, trong đó 70% vụ do phụ nữ đệ đơn.

Luật sư Kim Tuyến, đoàn luật sư thành phố Hà Nội, cho biết năm 2020 văn phòng của chị giải quyết vài trăm án ly hôn mà nguyên nhân nhiều nhất là do những mâu thuẫn nhỏ tích tụ, kế đến là ngoại tình, bạo lực gia đình và các lý do về kinh tế…

Gần đây luật sư Tuyến giải quyết cho một đôi trẻ ở Hoài Đức (Hà Nội) mới cưới nhau một tháng người vợ đã đệ đơn, dù đang mang bầu. Họ ra tòa cũng chỉ vì những khác biệt: chồng quen ăn nước tương, trong khi vợ chỉ thích nước mắm cốt. Anh chồng ngày nào cũng đòi hỏi mâm cơm phải có thịt lợn, cơm cá là bỏ bữa không ăn. Người vợ cũng không quen được kiểu chồng chỉ hơi đau đầu mà cha mẹ đã quýnh lên, ông nấu nước xông, bà lo đánh cảm. Từ những bất đồng nhỏ này họ gây gổ nhau hàng ngày.

Theo nữ luật sư, xã hội càng phát triển, phụ nữ càng độc lập, tự tin, đồng nghĩa họ ít chịu đựng hơn xưa, là một nguyên nhân khiến tỷ lệ ly hôn tăng. “Đôi khi mâu thuẫn từ những thứ rất nhỏ nhưng quyết tâm ly hôn lại rất cao”, luật sư Tuyến nói.

Chuyên gia tâm lý Trần Kim Thành, tác giả của những cuốn sách về hôn nhân, có chung quan điểm này. Thời xưa, người phụ nữ trông cậy vào sự che chở từ cha mẹ, con và gia tộc, đặc biệt từ người chồng. Thời nay, phụ nữ hoàn toàn có thể sống độc lập, có công việc, vị thế và được pháp luật, xã hội bảo vệ. Nhiều người còn có thể tạo dựng kinh tế tốt hơn đàn ông nên có thể tự lo cho con cái khi ly hôn. Bên cạnh đó, họ có nhiều lực lượng xã hội hỗ trợ trong việc chăm sóc, nuôi dạy con cái và cuộc sống hàng ngày.

“Phụ nữ ngày càng ít phụ thuộc vào hôn nhân. Đồng thời họ có nhiều yêu cầu cao hơn với người bạn đời”, nhà tâm lý nói. Đó không chỉ là người chồng cùng vợ lo kinh tế, san sẻ việc nhà, không có các thói hư tật xấu như bạo lực, lăng nhăng, rượu chè, cờ bạc, mà còn phải là một người chồng yêu thương và gắn kết tâm hồn với vợ.

Bà Thành nhớ mãi trường hợp từng tư vấn cho một cặp vợ chồng ở Hà Nội, người chồng kiếm tiền giỏi và không có thói xấu nhưng người vợ một mực muốn ly hôn. Nhiều người không hiểu chị và ngay chính chồng cũng không hiểu chị. Chị vốn xuất thân giàu có nên không cần tiền của chồng, thứ chị cần là người bạn đời năm xưa vui vẻ ăn bữa tối, hạnh phúc ngồi bên quán cà phê vỉa hè và chia sẻ những giá trị chung. Người chồng hiện tại thì lại xem thành công sự nghiệp mới xứng đáng với vợ. Dù sau cuộc tư vấn họ cho nhau cơ hội, cuối cùng người vợ vẫn rời khỏi cuộc hôn nhân.

Các giá trị nền tảng đạo đức gia đình bị giảm sút cũng là nguyên nhân khiến tỷ lệ ly hôn tăng. Ý nghĩa gia đình gắn kết làm một, vợ chồng cùng nhau hy sinh “cái tôi” để hướng tới “cái chung” không còn được coi trọng với những người trẻ hiện đại. Không phủ nhận một nguyên nhân nữa là các cặp vợ chồng trẻ thiếu các kỹ năng cần thiết cho đời sống gia đình, ví như cách xử lý xung đột, cách điều hòa mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu. Vì vậy, họ thường xuyên vấp phải xung đột và gây tổn thương cho nhau bằng những cách ứng xử không phù hợp.

Nguyễn Hoa, một kế toán ở Hà Nội là người chủ động bước chân ra khỏi hôn nhân nhưng giờ lại hối tiếc. Cô và chồng cũ yêu nhau 10 năm mới cưới, nhưng cưới nhau được một ngày đã to tiếng.

Trong bữa cơm sau ngày cưới mẹ chồng bảo: “Thằng Hòa (chồng Hoa) tính tình hiền lành, một mực đòi cưới con. Giờ con làm dâu nhà này rồi thì phải chăm lo cho gia đình, đừng có mải vui bạn vui bè như trước”. Hoa như “chết điếng” khi biết gia đình chồng từng phản đối mình. Tự ái dâng lên, cô bật lại thanh minh cho mình. “Điều khiến tôi không chấp nhận nổi là khi đó chồng đứng về phía bố mẹ. Anh bảo: ‘Em nghe thấy mẹ nói chưa'”, Hoa kể.

Mấy ngày liền đôi vợ chồng son “chiến tranh lạnh”. Khi mâu thuẫn này được giải quyết thì những mâu thuẫn sau lại xuất hiện. Lúc con được 2 tháng tuổi, Hoa phát hiện chồng có “em gái mưa”. Dù biết họ “chưa có gì”, cô quyết định rũ bỏ tất cả chỉ sau một năm kết hôn.

Giờ con Hoa đã 6 tuổi và không có một chút liên hệ nào với nhà nội. Cô trầm tính hơn và hiểu ngày đó mình còn quá trẻ để làm vợ, làm dâu. “Đổ vỡ là tại tôi ương thôi. Nếu ở hiện tại có lẽ kết cục đã không như vậy”, cô chia sẻ.

Sau 5 năm ly hôn, Ngọc đi bước nữa. Rút kinh nghiệm từ “tập một”, cô và chồng mới luôn giải quyết mâu thuẫn một cách ôn hòa, tôn trọng nhau, đặt vào địa vị của người còn lại. “Tôi và chồng hiện tại lấy nhau hơn 2 năm, cũng có những lúc mâu thuẫn lớn hơn so với lần trước nhưng đều giải quyết ổn thỏa”, cô chia sẻ.

Phan Dương – Vnexpress

Rate this post
Đọc tiếp

Đời sống

Vườn rau sân thượng nhiều loại ‘kỳ hoa dị thảo’

Đã đăng

 ngày

Bởi

Vườn rau của chị Tươi ở Tân Uyên là hệ thống 160 khay thông minh, hơn 50 chậu to, chậu nhỏ, giỏ treo… trồng các loại rau có hình dáng lạ, đẹp như những bông hoa.
Hơn một năm nay, gia đình chín người của chị Trần Thị Tươi không phải đi chợ mua rau, nhờ mảnh vườn tận dụng khoảng không ở tầng trệt và sân thượng tầng 2, tổng diện tích khoảng 100 m2.
Ngày Tết chị Tươi đem các chậu rau có màu sắc sặc sỡ và hình dáng như bông hoa trưng trước nhà, khiến khách đến chơi thích thú.
Điều đặc biệt, chị trồng những loại rau quả không chỉ ăn ngon, nhiều dinh dưỡng, còn bắt mắt. Đó là các giống mới như cải kale, bắp cải tím, cải hoa hồng và nhiều các loại xà lách…
Đây là loại xà lách romaine tím và bắp cải hoa hồng (còn gọi là bắp cải sa mạc). Loại xà lách tím này giòn, ngọt, ít hăng, là nguyên liệu cho đĩa salad mà chị Tươi rất thích.
Những cây cải hoa hồng xòe tán rộng đẹp mắt. Chỉ cần một đến hai cây là đủ một bữa ăn. Mỗi lúc lên vườn, mẹ và các cháu của chị Tươi cứ xuýt xoa “chậu rau này như suối hoa”.
Chị Tươi dành một phần diện tích để trồng các loại rau má, rau thơm. Xưa kia khi còn ở quê Nam Định, chị hay đi dọc các bờ ruộng hái rau má về ăn. Ngày đó ăn rau má chỉ vì đói nhưng tới khi theo gia đình vào Nam, rau này lại trở thành món ưa thích của cả nhà. “Vườn của tôi có ba loại rau má xen lẫn nhiều loại rau thơm khác. Nhờ có đĩa rau sống trong bữa ăn hàng ngày mà nguôi ngoai nỗi nhớ quê hương”, chị chia sẻ.

Trong hình là rau má thạch bích và bạc hà rủ.
Mỗi ngày chị dành 3-4 tiếng làm vườn… Khâu làm đất trước khi gieo trồng quyết định độ thành công. Chị dùng đất thịt kết hợp với tro trấu, xơ dừa, phân gà và phân bò ủ hoai mục sau đó rắc trichoderma để phòng trừ các loại nấm và rệp. Ngoài ra chị cũng bón thêm vỏ mè (vừng), đậu phộng, đậu nành.

“Trước đây chưa làm vườn, thời gian rảnh của tôi đều dành để xem phim, lướt mạng. Từ lúc trồng rau thấy vui vẻ, lành mạnh hơn hẳn”, chị Tươi, làm nghề kế toán, chia sẻ.
Thích trồng trọt nhưng chị Tươi vô cùng sợ sâu. Nhiều lần đang làm vườn đụng phải sâu róm, chị “ba chân bốn cẳng” bỏ chạy. Mẹ và chị gái phải lên dọn hộ. Vì sợ sâu róm mà chị đã không dám trồng lạc tiên và rau lang trong vườn nữa.
Sống quây quần bên cạnh bố mẹ, gia đình chị gái và em trai nhưng người phụ nữ này vẫn trồng rau đủ cho cả nhà 9 người ăn. Hơn một năm qua, đại gia đình chủ động hoàn toàn được rau xanh, mùa nào rau ấy.
Đợt Tết vừa qua, bác của chị Tươi tới thăm nhà và được tặng mấy chậu cải kale. Đến lúc về bác chị nhắn: “Rau đẹp quá không dám ăn. Bác để trưng trước nhà”.

Từ câu nói của bác, chị Tươi bỗng nhận thấy vườn rau của mình như những bông hoa đang độ rực rỡ nhất. Chị đem một số chậu bày trước nhà. “Không ngờ được là khách đến chơi ai cũng bảo ‘trồng rau hay trồng kiểng (cảnh) mà đẹp vậy”, chị Tươi kể.
Từ khi trồng rau chị Tươi tham gia vào nhóm trồng rau sạch trên mạng. Mọi người hay giao lưu, chia sẻ cho nhau kinh nghiệm, hạt giống, thậm chí “đua nhau” trồng vườn rau thích mắt. Trước khi có Covid-19, nhóm hay tổ chức những buổi offline định kỳ.

Mỗi lúc vậy chị Tươi háo hức tham gia. Từ trước nửa tháng, chị ươm cả trăm chậu cây con mang đến buổi gặp mặt tặng. “Ai tham gia buổi gặp mặt trở về cũng vui vẻ và tay xách nách mang”, chị chia sẻ thêm.

Phan Dương
Ảnh: Nhân vật cung cấp – Vnexpress

Rate this post
Đọc tiếp
Advertisement

Facebook

Advertisement

Tin Nổi bật

    Paste your advertisement code here.