Nghệ sĩ Tuấn Phương qua đời sáng 7/10, sau hơn ba tháng chống chọi bệnh viêm màng não. Nghe tin, NSƯT Hồng Liên bàng hoàng bởi luôn tin rằng anh sẽ qua khỏi. Hồng Liên đến thăm đàn em hồi đầu tháng 9, khi anh chuẩn bị thực hiện ca mổ não. “Lúc đó, sức khoẻ Phương khá hơn, có thể trò chuyện bình thường. Cậu ấy liên tục pha trò, đòi tôi lấy cho mượn cái kéo để cắt dây truyền, trốn về nhà hít thở không khí trong lành và đi hát”, chị Hồng Liên nhớ lại. Lúc ấy, anh còn gọi điện cho một số đồng nghiệp, nói đang cố gắng, sẽ sớm khỏi bệnh. Thỉnh thoảng, anh còn lên mạng tương tác với bạn bè.
NSƯT Hồng Liên hay diễn chung với ca sĩ Tuấn Phương trong các chương trình thiện nguyện. Chị nhớ dù ở sân khấu nào, diễn cho ai nghe, nghệ sĩ vẫn luôn hát bằng cả trái tim: “Chỉ có một tâm hồn đẹp mới có thể cất tiếng ca êm ái, dịu dàng và có chiều sâu đến vậy”.
Ốm đau liên miên mấy năm nay nhưng nghệ sĩ Tuấn Phương giữ trách nhiệm trong công việc. Đảm nhiệm chức trưởng đoàn ca của Nhà hát Nghệ thuật Đương đại, anh dành nhiều tâm huyết với nghề. Chương trình lớn cuối cùng anh tham gia là đêm nhạc Huyền thoại Đồng Lộc hồi tháng 7 ở Hà Tĩnh. Khi đó, anh vừa trải qua một đợt nằm viện, sức khỏe vẫn chưa hồi phục. Đồng nghiệp ở Nhà hát Nghệ thuật Đương đại đến điểm diễn trước mấy ngày, anh đi tàu vào sau. Tuấn Phương hay sốt cao, ngồi trong cánh gà, anh thở dốc vì mệt. Thế nhưng anh vẫn đảm nhiệm tiết mục quan trọng – hát cùng dàn hợp ca bài Mười bông cúc trắng Trường Sơn. “Sao Mai” Phương Thanh nhớ Tuấn Phương bước đi không vững nhưng khi lên sân khấu, anh vẫn hát hết mình, say mê. Gần hai tuần sau, anh nhập viện trong tình trạng nguy kịch.
Trên giường bệnh, điều khiến anh hối tiếc nhất là không giành nhiều thời gian gần gũi bố. Mẹ đã mất từ vài năm trước, chỉ có hai bố con anh nương tựa vào nhau. Bố anh – ông Tích Tuấn nói: “Trong đầu con tôi lúc nào cũng chỉ có cơ quan. Nó ít ở nhà, chủ yếu cùng anh em nhà hát tập luyện, biểu diễn”. Hồi tháng 7, anh viết trên trang cá nhân: “Tôi luôn làm việc như trâu, đi khắp trong, ngoài nước để dàn dựng, biểu diễn, giảng dạy học sinh. Mặc dù tôi và bố nói chuyện không hoà hợp, nhưng không có bố, tôi chẳng biết làm sao. Hãy ở bên và làm nhiều điều cho người thân khi còn có thể, đừng so đo”.
Nhiều đàn em gọi đùa Tuấn Phương là “mẹ”, “má” vì tính tình chỉnh chu, luôn quan tâm đến mọi người. Nghệ sĩ múa Sùng A Lùng từng có ba năm làm việc cùng anh ở Nhà hát Nghệ thuật Đương đại. “Anh Phương khó tính nhưng giàu tình cảm. Anh dạy lũ em từ những điều nhỏ nhặt như khi ăn phải cầm đũa thế nào, không được nhai nhóp nhép, phải mời ai trước, ngồi chung với người lớn thì cư xử ra sao. Trước khi đi công tác nước ngoài, anh Phương sẽ lên danh sách đồ dùng cần chuẩn bị rồi gửi cho mấy đứa em ít kinh nghiệm. Một lần, tôi bị rớt lại trong chuyến đi Thượng Hải (Trung Quốc). Đoàn rất đông nên không ai để ý và phát hiện. May anh Phương nhớ ra tôi, giục mọi người đi trước và ở lại chờ vì sợ tôi bị lạc”, Sùng A Lùng kể. Sùng A Lùng nói tính cách của cố nghệ sĩ ảnh hưởng nhiều đến tác phong của anh. Dù đã rời nhà hát, vào Sài Gòn lập nghiệp sáu năm, anh vẫn thường xuyên liên lạc với đàn anh.
Ca sĩ Minh Quân nhớ nghệ sĩ Tuấn Phương là người nhiệt tình, chân thành. Khi Minh Quân mới vào nghề, Tuấn Phương chỉ bảo cho anh nhiều kiến thức liên quan biểu diễn, ca hát, thường cho anh các bản phối nhạc để biểu diễn. Khi nghệ sĩ đổ bệnh, Minh Quân đứng ra kêu gọi bạn bè, người thân quyên tiền giúp anh chữa trị.
Anh Việt Anh sinh hoạt cùng Tuấn Phương trong nhóm từ thiện Hy Vọng sáu năm nay, từng cùng cố nghệ sĩ đi thiện nguyện ở nhiều vùng miền. Trong ký ức của anh, nghệ sĩ Tuấn Phương luôn hết mình, xông xáo trong mỗi chuyến đi. Mấy tháng trước, dù đổ bệnh nặng, anh vẫn liên tục nói “Không sao” rồi gạt đi để bạn bè yên lòng.
Ca sĩ Mai Anh – một trong những người đồng hành với anh suốt thời gian nằm viện – nhớ lại. “Đi biểu diễn hay tụ tập bạn bè, anh hay trêu tất cả mọi người, không trừ một ai. Anh tếu táo, đôi lúc hơi ngoa ngoắt nhưng ai hiểu tính anh đều không để bụng”, chị Mai Anh nói. Anh được nhiều người quý mến nên khi ngã bệnh, ai cũng hết mình giúp đỡ, cùng thay nhau chăm sóc anh.
Trước khi Tuấn Phương qua đời, chị Mai Anh ở bên nghệ sĩ cùng bố anh và một số bạn bè. Dù buồn rầu, chị yên lòng vì tri kỷ sẽ không còn phải chịu đựng bệnh tật, đau đớn. “Tiễn anh về đất mẹ trong ngày Hà Nội vào thu, gió heo may tê tái. Trên cao đó không còn kim tiêm, không còn dây rợ lằng nhằng, không còn chịu nhiều đau đớn. Đi nhé người anh, người nghệ sĩ, người bạn thân thương của em”, chị Mai Anh viết trên trang cá nhân.
Hà Thu – Vnexpress