Minh Tú: ‘Về Việt Nam là yên tâm nhất’

Dù thuê villa riêng ở Bali bốn tháng, Minh Tú vẫn không ngủ ngon như khi nằm trên chiếc giường cứng trong khu cách ly.

Siêu mẫu Minh Tú đi công tác kết hợp du lịch ở Bali và bị kẹt ở đây từ tháng 3 do Covid-19. Chiều 29/7, cô cùng các công dân Việt Nam ở Indonesia được đón về nước, đi cách ly tập trung ở Trà Vinh.

– Chị đã bay từ Indonesia về Việt Nam thế nào?

– Sau khi đăng ký chuyến bay của chính phủ đưa công dân về nước thành công, tôi di chuyển từ Bali đến Jakarta, ở lại đây hai ngày để chờ. Tôi được Đại sứ quán Việt Nam hỗ trợ hoàn thành các thủ tục cần thiết tại nước bạn. Theo quy định của hãng hàng không nội địa, tôi phải xét nghiệm nCoV, không bị nhiễm mới đủ điều kiện rời Bali. Khi đã về đến thủ đô Jakarta rồi, tất cả công dân Việt Nam trong danh sách đều được về nước, dù có âm tính hay không.

Trước và khi đã ngồi trên máy bay, tôi khá lo lắng về nguy cơ lây nhiễm. Vì vậy, tôi mặc đồ bảo hộ, đeo khẩu trang, găng tay, giữ khoảng cách với mọi người ở sân bay hoặc những nơi công cộng, luôn mang theo nước rửa tay… Dù rất nóng và ngột ngạt, khi đáp sân bay Cần Thơ, lòng tôi trào dâng cảm giác nhẹ nhõm và hạnh phúc. Chưa bao giờ tôi thấy yêu và nhớ quê hương đến vậy. Khi vào khu cách ly, tôi phải xét nghiệm thêm lần nữa cùng mọi người.

Diva Hồng Nhung, siêu mẫu Minh Tú về nước cách ly
Minh Tú bày tỏ cảm xúc khi đáp sân bay Cần Thơ. Video: nhân vật cung cấp.
   

– Những ngày qua ở khu cách ly của chị ra sao?

– Tôi đến đây được ba ngày, mọi thứ còn khá mới mẻ. Không hiểu sao tôi vẫn còn mê ngủ lắm, mỗi ngày ngủ cả chục tiếng. Có lẽ do bốn, năm tháng ròng rã ở nước ngoài, ngủ trong villa rộng rãi cũng không thể yên tâm như khi về đến quê hương mình. Bao giờ nạp đủ năng lượng, tôi sẽ đi kiếm mấy người bạn mới quen hôm ra sân bay để nói chuyện cho vui.

Khi đăng ký chuyến bay về nước, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho việc đi cách ly tập trung. Dù có một số khác biệt về điều kiện sinh hoạt so với cuộc sống ở Bali hay ở nhà, tôi nghĩ điều này không đáng kể. Việc chống dịch phải được đặt lên hàng đầu, vì vậy, tôi đã đi cách ly với tâm thế thoải mái nhất.

Minh Tú tạo dáng người mẫu hài hước khi được cán bộ y tế đến đo thân nhiệt. Ảnh: Facebook.
Minh Tú tạo dáng người mẫu hài hước khi được cán bộ y tế đến đo thân nhiệt. Ảnh: Facebook.

– Chị định làm gì để thích nghi trong 14 ngày ở đây?

– Tôi cố gắng duy trì thói quen sinh hoạt, vận động suốt gần năm tháng qua tại Bali để có sức đề kháng tốt. Bên cạnh đó, mọi người trong khu cách ly rất vui vẻ, nhiệt tình nên tôi nghĩ mình sẽ có 14 ngày thoải mái. Phòng tôi có bốn người, quen nhau trước khi lên máy bay. Các chị em trạc tuổi nhau nên cởi mở, dễ nói chuyện. Chúng tôi chia lịch để làm vệ sinh, lấy cơm, đổ rác… Ai cũng có ý thức tập thể.

Trường quân sự Trà Vinh còn mới, phòng ốc sạch sẽ, khung cảnh núi rừng mát mẻ nhưng côn trùng nhiều, lo ngại nhất là kiến ba khoang. Chúng tôi phải ngủ mùng và bôi kem chống muỗi liên tục để tránh bị đốt. Ngoài ra, internet ở đây rất yếu nên tôi gặp chút khó khăn khi liên lạc. Còn lại, mọi thứ đều ổn.

Tôi có một trải nghiệm khá vui trong ngày đầu tiên cách ly. Cán bộ lên từng phòng để hỏi chúng tôi ăn chay hay mặn. Trong lúc ngái ngủ, tôi đã đăng ký ăn chay luôn 14 ngày như hai bạn cùng phòng. Dù sau đó có thể xin đổi, tôi quyết định giữ vậy luôn để thanh lọc cơ thể. Tôi nói đùa đây là thử thách cuối cùng của mình sau một chuyến đi đầy bão táp ở xứ người.

– Là người nổi tiếng, chị nhận được quan tâm, ưu ái nào?

– Mọi người đều được đối xử bình đẳng như nhau. Thật sự, đó là điều tôi luôn mong đợi. Tôi biết 200 người ở khu cách ly này đều có hoàn cảnh khó khăn riêng, ai cũng buồn và nhớ nhà khi bị kẹt lại ở Indonesia một thời gian quá dài.

Covid-19 đã làm đảo lộn cuộc sống tất cả chúng ta. Trước đây, chỉ cần dư dả là bạn có thể mua vé máy bay hạng thương gia, ngủ tại khách sạn năm sao. Nhưng giờ, dù có giàu hay nổi tiếng đến đâu, bạn phải đồng ý ngủ cùng những người lạ trong trường quân sự, được gọi dậy lúc 7h sáng. Ngày đầu, tôi hơi đau lưng do nằm giường cứng, nhưng giờ dần quen.

– Gia đình và các fan động viên chị ra sao?

– Khi nhận tin tôi được về, gia đình vui mừng và dặn tôi cố gắng cách ly tốt. Nói chung, người nhà đều hiểu được tính cách độc lập, mạnh mẽ của tôi. Mọi người thường không nói những lời yêu thương mà thể hiện bằng hành động cụ thể. Gia đình muốn về Trà Vinh thăm và tiếp tế nhu yếu phẩm nhưng tôi không cho, phần vì xa xôi, phần vì sau chuyến bay cùng hơn 200 người, không ai chắc về nguy cơ lây nhiễm của bản thân. Hiện đã có hai người đi chung chuyến bay với tôi chuyển tới bệnh viện Trà Vinh (bệnh nhân 559 và 560) để điều trị.

Tôi cũng biết nhiều khán giả rất yêu thương, quan tâm và muốn gửi quà cho mình. Tuy nhiên, vì sự an toàn và sức khỏe cho tất cả, tôi đã dặn mọi người đừng mua gì. Thật ra, tôi đã sống tự lập từ rất lâu rồi, nhất là sau chuyến đi bốn tháng này. Vì thế, tôi đã chuẩn bị mọi lương thực, đồ dùng cần thiết khi còn ở Bali – từ khẩu trang, nước rửa tay, cà phê hòa tan đến cả bột giặt. Tôi mua nhiều đến mức hành lý lố kg và phải chịu đóng phạt. Chỉ một số thứ còn thiếu như vợt chống muỗi, quạt nhỏ… tôi mới nhờ bạn bè mua gửi vào.

– Điều đầu tiên chị sẽ làm sau khi về nhà?

– Sau khi hết cách ly, tôi sẽ đi thăm ba mẹ và người thân ngay. Sau đó, tôi sẽ ngủ một giấc thật sâu trên chiếc nệm êm ái. Tôi thèm cảm giác được nằm dài trong ngôi nhà của mình, yên tâm, không phải lo sợ bất cứ điều gì. Nếu TP HCM không có lệnh giãn cách xã hội lần hai, tôi sẽ đi ăn vài món yêu thích như chè, ốc, bún bò để thỏa cơn thèm suốt vài tháng qua.

Minh Tú kể cuộc sống khi kẹt ở Bali
Minh Tú kể cuộc sống khi kẹt ở Bali. Video: An Đào.
   

– Bài học lớn nhất chị có được sau bốn tháng bị kẹt ở nước ngoài?

– Tôi nghĩ đó là sự bình tĩnh và suy nghĩ tích cực trong mọi hoàn cảnh. Kẹt lại Bali một mình, thời gian đầu, tôi gặp khá nhiều rắc rối và bất cập. Có những lúc, tôi khóc vì sợ và nhớ nhà, tưởng mình không thể vượt qua được. Tuy nhiên, khi bình tĩnh lại, tôi cố gắng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực, tìm được niềm vui và hạnh phúc giản dị trong khó khăn. Mọi việc sẽ ổn cả thôi, tôi luôn động viên bản thân và gia đình như thế.

Tôi nghĩ mình may mắn vì ít ra còn đủ điều kiện chi trả cho những ngày ở Bali. Nhưng những người dân địa phương ở đây thật sự khó khăn, họ chỉ sống nhờ du lịch và du lịch. Chẳng hạn, một quán tôi quen chỉ bán được sáu cốc cà phê trong một tháng, trong đó có hai cốc là tôi mua rồi. Những người dọn phòng, massage… cũng bị cắt giảm thu nhập rất nhiều, nhưng họ vẫn lạc quan và tử tế. Dù cũng phải tiết kiệm chi phí, tôi vẫn chi tiền cho một số dịch vụ để ủng hộ họ.

Vân An – Vnexpress