18h, ông Võ Văn Vân, 64 tuổi ở đường Ụ Cây, phường 10, quận 8 có mặt tại phòng gym sau một ngày đổ bê tông ở công trình. Người đàn ông khởi động kỹ càng rồi ngồi vào ghế bắt đầu bài đẩy tạ. Bài tập ngực của ông hôm nay là đẩy quả tạ 65 kg 12 lần, nghỉ 15 giây rồi tiếp tục lặp lại 3 hiệp. Những khối cơ bắp nổi cuồn cuộn, ông nổi bật trong phòng tập có gần 20 người đa số là thanh niên.
Ông Vân đến với môn thể hình khá muộn dù trước đó “xem truyền hình thấy diễn viên trong phim Mỹ có thân hình to cao rất đẹp”, ông cũng ước sau này mình cũng được như thế. Năm học lớp 7 trên đường đi học về thấy cục đá lớn, ông thử dùng hai tay nhấc lên hạ xuống suốt 3 km từ trường về nhà. Cục đá nặng gần 5kg ấy là thứ mà ông Vân tin rằng sẽ giúp mình khỏe mạnh và có thân hình giống lực sĩ.
Lớn lên, ông Vân lập gia đình, sinh con, gánh nặng cơm áo khiến ông quên mất giấc mơ về một thân hình đẹp. “Khoảng năm 50 tuổi, một lần nằm trên võng thấy cái bụng to che khuất ly cà phê vợ đã pha đặt trên bàn ở đằng xa, tôi bất giác nghĩ cái bụng này cảnh báo sức khỏe về già chắc sẽ mắc nhiều bệnh. Không phải cứ làm thợ hồ, lao động nhiều thì sẽ thay thế được thể thao”, ông kể.
Từ đó, khi đi làm hễ công trình có giàn giáo, ông lại nhảy lên hít xà vài hiệp. Ở nhà, ông tập hít đất, gập bụng. Ngày nào ông cũng tập. Nhưng bất chấp sự chăm chỉ và cố gắng tập tành của ông, cái bụng chẳng nhỏ đi và cơ bắp cũng chẳng nở nang như ước muốn.
Tháng 3/2009, ông Vân nhận sửa một phòng tập ở phường Bình An, quận 2. Khi công trình hoàn thành, thấy phòng tập có các thiết bị, dụng cụ hỗ trợ cùng những hình ảnh lực sĩ được treo lên, ông Vân nhớ lại ước mơ năm lớp 7 của mình và quyết định đăng ký đi tập ở đây.
Hôm khai trương, ông là một trong những người đến đăng ký đầu tiên. Anh Nguyễn Khánh Toàn, chủ phòng tập đến giờ vẫn nhớ như in hình ảnh người đàn ông 53 tuổi bước vào đăng ký tập với chiếc áo sơ mi sờn cũ, mang đôi dép xỏ ngón và chiếc quần jeans dài dày cộm để bảo hộ lao động. Ông Vân bắt đầu làm quen với những chiếc máy tập mới tinh, sang trọng.
Kể từ đó, dù cả ngày đã phơi mình dưới nắng để trộn cát, vác xi măng, nhưng sau giờ làm ông lại chạy xe hơn 12 km từ quận 8 đến quận 2 để tập. Đã 11 năm, nhưng số ngày nghỉ tập của ông chỉ đếm trên đầu ngón tay.
“Làm thợ hồ cả ngày rồi nhưng tối phải đi tập. Ngày nào bận quá ổng mới chịu ở nhà, nhưng cũng nâng tạ chứ chẳng ngồi không”, bà Nguyễn Thị Tám, 58 tuổi, vợ ông Vân chia sẻ.
Những ngày trời mưa, đường phố Sài Gòn ngập, ngậm chiếc ví tiền trong miệng, ông dắt chiếc xe chết máy lội qua những đoạn nước sâu. “Những hôm mưa bão, phòng tập chỉ có mỗi mình chú Vân và tôi. Tôi khâm phục sự kiên trì và đam mê của chú”, anh Toàn, chủ phòng tập chia sẻ.
Có năm vợ ông Vân bệnh đi viện, ông phải nghỉ làm chăm sóc. Hơn 8h tối con gái mới vào thay ca nhưng ông vẫn tranh thủ chạy đến phòng tập, dù tối đó tập chưa đến 30 phút thì phòng đóng cửa.
Cũng đợt đó, thấy gia đình ông Vân khó khăn, không có tiền trả viện phí, mọi người ở chỗ tập góp nhau, phụ giúp ông ít tiền trang trải. “Anh em ở phòng tập giống như gia đình thứ hai của tôi vậy. Gần nhà cũng có chỗ tập, chỉ đi bộ là tới nhưng tui chấp nhận đi xa là vì tình nghĩa 11 năm nay”, ông phân trần.
Để có được cơ bắp cuồn cuộn “chắc như đá”, ông Vân cho rằng tất cả là nhờ kiên trì tập luyện. Một khi đã tập, ông rất chú tâm, tập một mạch hơn 2 tiếng. Hôm nào công trình nhiều việc nặng, ông giảm giờ tập lại. Hết bài tay lại đến bài ngực, bài bụng, thời gian nghỉ giữa những hiệp tập chỉ vài chục giây. Chỉ khi thôi tập hẳn, ông mới đứng buôn chuyện cùng những người bạn trẻ tuổi của mình.
“Có những người cũng tập giống tui nhưng mãi không thấy cơ bắp là vì họ nghỉ trong lúc tập nhiều quá. Khi cơ đã căng, mình phải tập liên tiếp, nếu nghỉ mọi công sức trước đó trở về 0”, ông Vân chia sẻ.
Để hiểu thêm về bộ môn đang tập, ông mua sách tập thể hình để ghi nhớ tên các nhóm cơ. Nghe nhiều người nói thịt bò, cá hồi tốt cho người tập thể hình nhưng vì không có điều kiện, ông Vân đọc sách, rồi ăn trứng, chuối… rẻ hơn mà tác dụng cũng không kém.
Thấy mình đã tập tay gần cả năm nhưng chưa thấy có cơ bắp. 2h sáng, ông cầm cục tạ nhỏ nâng lên hạ xuống, quan sát sự di chuyển của khối cơ rồi tự rút ra bài học: Phải hạ tay xuống giữ ở góc 45 độ rồi nâng tạ lên, không được buông hẳn thì mới đúng kỹ thuật”, ông nhớ lại.
5 năm trước, ông Vân thường tập với quả tạ 100 kg, nhưng hai năm trở lại đây, ông thường nâng mức 50-70 kg để đảm bảo sức khỏe, tránh sự cố nếu tập quá sức. Nhưng để duy trì được cơ bắp rắn chắc, không bị “xuống”, ông tăng số lần nâng tạ lên.
Ngoài việc có một thân hình “như lực sĩ”, thì sức khỏe của ông Vân cũng cải thiện và tốt hơn nhiều so với những người cùng tuổi. Ông không mắc bệnh người già.
Tưởng chừng với cường độ làm việc, tập luyện như vận động viên thì ông Vân sẽ có chế độ ăn tương tự, nhưng không phải thế. Bữa sáng của ông thường chỉ là bánh mì hoặc xôi, bữa trưa là đĩa cơm bình dân cùng những người bạn thợ hồ của mình. Đi tập về, ông Vân ăn món vợ nấu, thường chỉ là cơm với con cá kho nhỏ và đĩa rau luộc. “Cơm ở nhà còn đạm bạc hơn cả đĩa cơm bình dân ngoài tiệm nữa”, ông Vân cười.
“Ông ấy làm việc không biết mệt. Những ngôi nhà trong hẻm nhỏ, xe vật liệu không vào được, ông Vân là người vác xi măng, chuyển gạch, đẩy cát chính cho cả đội xây. Chủ nhà cũng rất ưng ông ấy, vì khỏe nên thường họ thường nhờ khiêng đồ đạc”, ông Võ Long, 45 tuổi, một đồng nghiệp của ông Vân chia sẻ.
Diệp Phan – Vnexpress