– Tạm dừng sự nghiệp ca hát để kết hôn rồi sang Mỹ định cư, cuộc sống của chị thay đổi thế nào?
– Tôi mới qua Mỹ được một năm và đang dần quen với cuộc sống mới. Hàng ngày, tôi phụ ông xã làm giấy tờ về lĩnh vực xây dựng; thời gian còn lại dành học hỏi những điều hữu ích như nấu ăn, ngoại ngữ bên cạnh hoạt động thư giãn là đọc sách, tập gym, nghe nhạc… Cuộc sống ở đây bình yên quá! Nó trái ngược với showbiz vội vã nên đôi lúc tôi quên mất mọi thứ đang diễn ra và cũng dần chấp nhận việc khán giả lãng quên mình.
Đôi khi, tôi rơi vào trạng thái hụt hẫng vì trước đây mỗi ngày đều có âm nhạc còn hiện tại là thế giới khác. Nhưng sau một số chuyện, tôi cần bình yên này hơn sự hào nhoáng của showbiz. Nếu buồn, tôi hay trồng cây hoặc tập nấu những món mà trước đây tôi chưa từng thử. Khi ở Việt Nam bận rộn bao nhiêu thì hiện tại tôi thảnh thơi, thoải mái bấy nhiêu.
– Tìm thấy sự bình yên khi lấy chồng nơi đất khách là điều không dễ. Ông xã Brandon đã mang đến cho chị điều gì?
– Chồng tôi là người thực tế, mạnh mẽ nhưng cũng rất tình cảm và luôn truyền năng lượng tích cực cho người bên cạnh. Ở Mỹ, anh là chỗ dựa lớn nhất, giúp tôi dần thích nghi với nhịp sinh hoạt và tìm thấy niềm vui khi thiếu vắng gia đình, bạn bè.
Nhìn lại chặng đường đã qua, tôi tin duyên số đã sắp đặt để hai đứa được bên nhau.
Lần đầu tôi gặp anh Brandon là năm 2006 khi lưu diễn Mỹ. Nhiều người nói chồng tôi có ngoại hình ấn tượng nhưng riêng tôi chẳng chú ý tới anh vì lúc đó rất mệt sau chuyến bay dài. Tôi nhớ mang máng về một người đàn ông gọn gàng, có mùi nước hoa rất thơm và ăn mặc bảnh bao. Anh đề nghị làm quen và sau đó về Việt Nam tìm tôi. Rất tiếc khi ấy tôi phải từ chối vì đang trong một mối quan hệ tình cảm.
Mọi chuyện nhanh chóng trôi qua vì cả hai bận rộn với guồng quay cuộc sống. Hơn 10 năm sau, khi đang lang thang trên đường phố Mỹ, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn hỏi thăm từ anh. Ban đầu là vài câu trò chuyện, khi biết tôi độc thân, lại có ý định không lấy chồng sau đổ vỡ của mối tình 8 năm, anh rất bất ngờ. Dường như thấy đó là cơ hội, anh giữ liên lạc rồi khoảng một năm sau thì sang Việt Nam để hai đứa có thời gian tìm hiểu. Anh nói đã chờ rất lâu và không thể chờ thêm nên xin phép bố mẹ cho cưới tôi.
– Chị mất bao lâu để đưa ra quyết định gắn bó với anh, đồng nghĩa khép lại sự nghiệp ca hát?
– Ông xã không yêu cầu tôi ngừng hát hay phải theo anh sang Mỹ. Thậm chí anh Brandon sẵn lòng sắp xếp công việc để về Việt Nam sống với tôi. Nhưng đúng lúc đó tôi đối mặt nhiều áp lực sau khi chia tay nhóm Mắt Ngọc. Tôi nghĩ mình không còn phù hợp với showbiz dù vẫn thiết tha yêu nghệ thuật nên quyết định tạm dừng công việc để xây dựng cuộc sống gia đình.
Trước khi đi, tôi làm một MV để kỷ niệm chặng đường hoạt động của mình chứ không có ý định hát solo. Rời nhóm, tôi khủng hoảng tới mức một thời gian dài sợ âm nhạc.
– Cuộc chia tay Mắt Ngọc diễn ra thế nào mà khiến chị khủng hoảng đến vậy?
– Tôi có 10 năm gắn bó với nhóm. Đó là chặng đường rất dài với một ca sĩ trẻ và là tất cả đối với tôi vì giờ này tôi đã không còn ca hát.
Mọi chuyện bắt đầu từ những hiểu lầm giữa các thành viên. Khi sự việc bị đẩy xa hơn, tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục nên quyết định tách nhóm. Thật lòng, rời Mắt Ngọc là lựa chọn đầy tiếc nuối và khiến tôi trải qua tâm trạng hỗn loạn. Tôi cảm thấy mất mát cả một phần hoài bão tuổi trẻ khi đó.
– Rời nhóm, chị hoạt động nghệ thuật ra sao?
– Tôi hát solo nhưng chỉ nhận show của người quen hoặc biểu diễn từ thiện. Vì ngại chạm mặt mọi người nên tôi thường xin hát mở màn để xong việc là về. Nghĩ lại giai đoạn đó tôi thật yếu đuối và mặc cảm. Thậm chí tôi còn bị ám ảnh bởi suy nghĩ cả showbiz đều nghĩ Hoàng Oanh là người xấu.
– Đến khi nào chị mới thoát khỏi tâm trạng đó?
– Tôi đi Mỹ cũng vì muốn thay đổi không khí để tìm lại bình yên. Chứ trước đây tôi chưa từng nghĩ sẽ ra nước ngoài định cư hay lấy chồng ngoại quốc. Sang Mỹ, tôi vẫn “sợ” âm nhạc và hạn chế theo dõi những thông tin về mình hay nhóm trên mạng. Tôi nghe Chú đại bi, sống khép lại, ít sử dụng Facebook và phải một thời gian sau mới cân bằng được.
– Chồng chị làm gì để giúp vợ vượt qua giai đoạn khó khăn?
– Ông xã rất cưng chiều tôi và ủng hộ vợ đi hát. Nhưng trên hết, anh muốn tôi yên ổn, tránh xa những phiền muộn và lấy lại sự tự tin. Chồng tôi không nói nhiều, anh ấy chỉ làm. Anh cố gắng tạo dựng cuộc sống mới tốt đẹp cho tôi ở xứ cờ hoa, bất cứ khi nào có thời gian sẽ đưa tôi đi chơi cho khuây khỏa.
– Sang Mỹ trong lúc tâm trạng hỗn loạn, khi bình tâm lại, chị tiếc điều gì?
– Ngay lúc này, tôi rất nhớ những ngày cuối năm tất bật chạy show. Nhớ không khí sân khấu và trường quay. Nhớ đêm giao thừa cùng nhóm ngắm pháo hoa trên xe và chạy bộ đến điểm diễn cho kịp giờ hát. Đó là cả một thời thanh xuân đẹp đẽ và rực rỡ mà tôi không bao giờ quên được, nhưng ở đây tôi có cuộc sống bình yên. Tôi cho rằng khi trong lòng cảm thấy bình yên thì sống ở đâu cũng được.
Ca hát là đam mê nhưng không có nghĩa phải làm ca sĩ mới được thỏa mãn với âm nhạc. Nói vậy nhưng trong tôi, khát khao được hát chưa bao giờ tắt. Khi ổn định cuộc sống và nếu còn duyên với nghề, tôi vẫn muốn trở lại sân khấu.
Lam Trà thực hiện – Ngoisao.net