– Anh cảm thấy thế nào khi con trai lần đầu tham dự buổi ra mắt phim của mình?
– Đó là khoảnh khắc rất ý nghĩa với tôi. Ngày phim ra mắt, tôi rất lo vì bé cứ thấy đông người là khóc. Lúc mới xuất hiện, bé khóc thiệt nhưng đến khi đứng trước nhiều phóng viên và máy chụp hình, bé bỗng nhiên hết khóc. Có lẽ, bé thích ánh đèn flash của những chiếc máy ảnh. Nhờ vậy, gia đình tôi may mắn có vài tấm ảnh ghi lại khoảnh khắc đẹp tại buổi ra mắt.
Thời gian làm phim ở Huế, con trai và vợ tôi cũng ra đó. Tập trung cao độ, hết mình với công việc khiến tôi rất căng thẳng ở trường quay nên khi về nhà, tôi buông tất cả để tập trung vào con. Chơi với con giúp tôi giải tỏa tâm lý rất tốt và việc thường xuyên ở bên con cũng khiến tôi làm việc hiệu quả hơn trong thời gian thực hiện Mắt biếc.
– Tại sao anh quyết định đưa con trai đi đóng phim cùng mình khi cậu bé mới chưa đầy một tuổi?
– Thời điểm tôi ra Huế làm Mắt biếc, con trai mới được 5 tháng. Tuy nhiên, tôi cho rằng đó là quyết định sáng suốt. Sự hiện diện của bé giúp tôi yên tâm và có thêm năng lượng để làm dự án khó như vậy. Tôi là người rất kỹ tính nên thực sự không yên tâm khi xa bé. Vì vậy, tôi để vợ con ra Huế ở cùng mình luôn. Lúc đưa ra quyết định đó, tôi đã nghĩ rằng nếu có chuyện gì với con thì ít nhất mình cũng có thể xoay sở kịp khi ở gần. Thời gian ở Huế, bà xã tôi thỉnh thoảng mới đưa con ra phim trường chơi với bố vì thời tiết khá nóng. Trong lúc bố đi làm, bé chủ yếu ở khách sạn cùng mẹ.
– Sau khi có con, năng lượng làm phim của anh thay đổi thế nào?
– Từ khi làm cha, con người tôi thay đổi rất nhiều về tính tình và quan điểm sống. Tôi thấy mình kiên nhẫn hơn, hiểu cảm xúc rõ ràng hơn. Điều đó phần nào giúp tôi làm phim tốt hơn.
– Đó là trong chuyện làm phim, thế còn tính cách anh thì sao?
– Trước khi con chào đời, tôi cứ nghĩ rằng mình đã sẵn sàng lắm rồi cho việc làm cha. Thế nhưng, không phải vậy. Chẳng có người cha người mẹ nào thực sự sẵn sàng với mọi thứ dù chuẩn bị kỹ đến đâu. Có con rồi tôi mới biết hóa ra có những việc chẳng như mình nghĩ. Đó là thiên chức đòi hỏi mình phải dành rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc. Cảm giác sau khi có con tuyệt vời lắm. Những thứ trước đây mình đặt nặng thì bây giờ cũng coi nhẹ hơn. Cái tôi của mình cũng hạ xuống rất nhiều sau khi con chào đời. Điều đó giúp tôi vượt qua nhiều thử thách dễ dàng hơn.
Từ khi làm cha, con trở thành ưu tiên số một với tôi. Tôi vốn đã là một người rất kỹ tính nhưng với con, tôi luôn nghĩ mình phải kỹ tính hơn nữa. Quan điểm của vợ chồng tôi là sinh con ra để chăm sóc, nuôi dạy bé chứ không thể giao cho người khác. Tôi luôn muốn tự tay chăm sóc bé, ở bên con mọi lúc và tất cả những người xung quanh bé đều là người thân.
– Anh thích ứng với vai trò làm cha như thế nào khi bé Landon mới chào đời?
– Tôi cũng không còn trẻ nữa và con đến khi tôi đã sẵn sàng đối mặt mọi thứ trong vai trò của một người cha. Vì vậy, tôi bình tĩnh trước mọi chuyện chứ không có gì stress lắm đâu.
– Khi ở nhà, anh chăm sóc con thế nào?
– Khi ở nhà, tôi hơi trẻ con và vui tính hơn khi ở ngoài phim trường. Tôi thực sự rất thích chăm sóc cho con. Bất kỳ khi nào được chơi với bé, tôi đều thấy vui. Tôi giỏi mấy chuyện bỉm sữa lắm. Nhất là mấy tháng đầu khi con mới chào đời, tôi muốn bố mẹ phải là những người gần gũi con nhất nên dành toàn bộ thời gian cho bé. Với con, tôi không ngại làm gì hết. Thay tã, pha sữa… là những chuyện quá đơn giản với tôi.
– Anh thấy bà xã mình – diễn viên Đinh Ngọc Diệp – thay đổi thế nào từ khi làm mẹ?
– Vợ tôi cũng có những thay đổi và chắc chắn là kiên nhẫn, bình tĩnh hơn. Bà xã cũng giống tôi, rất yêu con và dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho Landon. Dễ cảm nhận nhất là niềm hạnh phúc khi có thêm thành viên trong nhà và con như người kết nối mọi người lại với nhau. Điều đó tuyệt vời lắm. Ngoài công việc, chúng tôi tranh thủ ở bên nhau nhiều nhất có thể.
– Có con nhỏ, bà xã hỗ trợ anh như thế nào trong việc sản xuất ‘Mắt biếc’?
– Cô ấy hỗ trợ tôi rất nhiều trong thời gian làm phim Mắt biếc, từ quá trình phát triển ý tưởng kịch bản đến khâu sản xuất và phần quảng bá phim. Trong mỗi bước đi, hai vợ chồng đều trao đổi với nhau rất nhiều. Có cô ấy bên cạnh, tôi vững tâm hơn. Bà xã rất hiểu suy nghĩ của tôi, biết tôi thích gì và không thích gì nên hai vợ chồng có thể chia sẻ với nhau rất nhiều trong công việc. Trao đổi với cô ấy cũng giúp tôi rút ra rất nhiều thứ.
Chi Anh – Ngoisao.net