Bruce (Lý Tiểu Long) nhảy phóc lên chiếc xe Mercedes và phóng đi. Anh đến căn hộ của Betty (Đinh Bội) ở tầng hai tại số 67 đường Beacon Hill vào khoảng một giờ chiều. Đó là căn hộ một phòng ngủ, sàn lát gỗ, tường cũng lát gỗ, phủ rèm dày màu xanh. Họ trải qua vài giờ bên nhau. “Tôi là người yêu của anh ấy”, Betty nói. Họ làm tình với nhau rồi cùng nhấm nháp cần sa, nhưng không uống rượu hay sử dụng thuốc phiện loại nặng. Bruce phấn khích huyên thuyên về cuộc gặp gỡ giữa anh với George Lazenby và nó có ý nghĩa ra sao với bộ phim của anh. Anh ngỏ lời mời Betty tham gia đóng vai người yêu của mình trong phim. Betty sau này kể lại cô phản đối ý tưởng đó, bởi lẽ cô không cảm thấy thoải mái khi đóng vai bạn gái trên màn bạc trong khi vừa là nhân tình ngoài đời của anh. “Tôi chưa bao giờ muốn đóng phim đó”, cô nói.
Raymond Chow (nhà sản xuất, cộng sự thân thiết của Lý Tiểu Long) đến căn hộ của Betty khoảng sáu giờ chiều. Không ai rõ lý do tại sao. Chow và Morgan đã chờ đợi Bruce suốt cả buổi chiều quay trở lại hãng phim để bàn bạc về lời mời hợp tác với Lazenby. Có thể Raymond đã gọi điện hỏi Bruce khi nào trở lại hãng và anh bảo Raymond đến đón anh ở nhà của Betty. Nếu Betty dè dặt với vai diễn trong phim, có lẽ Bruce muốn Raymond giúp anh thuyết phục cô. Hoặc có thể anh chỉ cần người hộ tống mình đi tới bữa ăn tối để tránh sự soi mói của công chúng. Đó là một ngày nóng như thiêu đốt – nhiệt độ lên tới 32 độ C, độ ẩm 80% – ngày nóng nhất trong tháng. “Bruce cảm thấy không được khỏe lắm”, Chow nhớ lại. “Tôi cũng cảm thấy mệt mỏi. Tôi nghĩ chúng tôi uống chút nước, rồi anh bắt đầu thể hiện vai diễn”.
Ngay sau cơn choáng người, Bruce than thở mình bị đau đầu. Lúc ấy đã gần bảy giờ rưỡi tối. Họ phải tới đón Lazenby đi ăn tối. Betty đã diện áo quần và sẵn sàng để đi, thế nhưng cơn đau đầu của Bruce càng lúc càng trở nên tồi tệ. Khi Bruce nói anh cần nghỉ ngơi tí chút, Chow gượng gạo nhổm dậy và định bỏ đi. “Raymond nghĩ anh chỉ lấy cớ”, Betty cười buồn thuật lại. Betty đưa cho Bruce một viên Equagesic, một loại thuốc giảm đau thông thường. Cô nói đây không phải là lần đầu: “Bruce từng uống thuốc này trước đây”.
Raymond đề nghị ông đi trước và họ có thể đến sau. Bruce đi vào phòng ngủ của Betty, cởi quần áo rồi ngã vật xuống nệm ở trên sàn nhà. Betty đóng cánh cửa phòng ngủ lại, đi vào phòng khách, cô ngồi xuống ghế bành xem tivi. Raymond rời nhà cô khoảng bảy giờ bốn mươi lăm, tới đón Lazenby tại khách sạn Hyatt và chở anh tới nhà hàng Nhật Bản nằm trong khách sạn Miramar.
Sau ba mươi phút chờ đợi tại quầy bar cùng Lazenby, Chow gọi tới căn hộ của Betty. Cô bảo ông Bruce vẫn còn đang ngủ nên Raymond và George hãy dùng bữa tối mà đừng chờ họ. Khi hai người kết thúc bữa tối vào lúc chín giờ rưỡi, ông gọi điện cho Betty lần nữa. Cô nói Bruce vẫn đang ngủ, nhưng cô sẽ thử đánh thức anh ấy. E ngại mình quấy rầy anh, Betty từ từ mở cửa phòng ngủ, rón rén bước vào, quỳ xuống bên anh, thì thào: “Bruce, Bruce”. Anh không ngọ nguậy. Cô đẩy vai anh, gọi to hơn một chút: “Bruce, Bruce”, thế nhưng anh vẫn không tỉnh giấc. Hoang mang càng lúc càng lớn dần lên, cô lắc người anh và thét lên: “Bruce! Bruce!”.
Betty hoảng loạn gọi lại cho Raymond, vẫn đang ở nhà hàng, nói rằng cô không thể đánh thức anh dậy. Raymond bảo cô bình tĩnh. Ông sẽ lái xe đến đó ngay lập tức. Raymond sực nhớ sự kiện ngày 10 tháng Năm, khi Bruce suýt chết vì chứng sưng não. Ông điện thoại đến nhà riêng của bác sĩ Langford, người đã cứu sống Bruce hôm đó, thế nhưng đường dây của ông bị bận. Raymond phóng xe tới căn hộ của Betty. Đây là thời kỳ chưa có điện thoại di động, ở mỗi chặng dừng đèn đỏ, Raymond nhảy vọt ra xe để sử dụng điện thoại công cộng gọi lại bác sĩ Langford, vẫn tiếp tục bận máy. Sau này ông mới biết con gái Langford lúc bấy giờ đang buôn chuyện tâm tình với bạn trai.
Chow tới nơi, ông thấy Bruce không mặc quần áo, nằm sóng soài trên nệm, Betty ngã gục bên cạnh anh trong tình trạng chấn động, bàng hoàng. “Bruce, Bruce, Bruce”, Betty tiếp tục gào lên, giọng cô khản đặc. Bruce Lee không hề phản ứng. Raymond Chow nhận ra ông đến quá muộn. Ngôi sao của ông đã chết.
Khi đứng đó nhìn xuống thân hình bất động của Bruce và cô nàng Betty đang khóc thổn thức, một mối nguy lớn về tình huống này chợt vụt đến với ông. Người đàn ông nổi tiếng nhất Hồng Kông tắt thở trên giường của cô nhân tình, ông và Betty là nhân chứng duy nhất. Xì-căng-đan này sẽ nhấn chìm họ. Báo chí sẽ đổ tội cho họ. Việc này có thể chấm dứt con đường sự nghiệp của họ, thậm chí khiến họ bị vướng vào rắc rối pháp lý. Nếu như động cơ ban đầu của Raymond là cứu sống Bruce, thì giờ đây mục tiêu tức thời của ông lại quá rõ ràng: Bruce Lee phải chết ở nơi nào khác chứ không phải tại căn hộ của người tình.
Kỳ một, kỳ hai, kỳ ba, kỳ bốn. Hết trích đăng.
Sách Lý Tiểu Long – Một cuộc đời phi thường của tác giả Matthew Polly phát hành ở Việt Nam từ tháng 12. Theo New York Times, đây là quyển sách đầu tiên phác họa hoàn chỉnh về cuộc đời Lý Tiểu Long (Bruce Lee, 1940-1973) – người góp phần đưa võ thuật châu Á đến thế giới. Qua lời kể của những người thân cận Lý Tiểu Long, tài tử được miêu tả với cả ưu, nhược điểm, vinh quang lẫn đau khổ trong cuộc đời. VnExpress trích đăng năm kỳ.
Trích sách: Lý Tiểu Long: Một cuộc đời phi thường – Vnexpress