Quốc Tuấn: ‘Con tôi ngày một khỏe mạnh, hạnh phúc’

Diễn viên chia sẻ Bôm bắt đầu thể hiện cá tính khi trưởng thành hơn và vẫn đam mê âm nhạc.

Bôm – con trai nghệ sĩ Quốc Tuấn – mới đây lần đầu bước lên sân khấu chuyên nghiệp. Trong đêm nhạc Jazz & Friends được tổ chức ở Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam, cậu độc tấu piano, đứng cạnh nhiều tên tuổi lớn như NSƯT Quyền Văn Minh, Tiến sĩ Nguyễn Tiến Mạnh. Cậu bé – với đôi tay chằng chịt những vết sẹo mổ lướt trên các phím đàn – gây ấn tượng mạnh cho khán giả.

Sau một năm theo học hệ trung cấp, chuyên ngành Piano Jazz tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam, Bôm tiến bộ vượt bậc. Thầy Nguyễn Mạnh – giảng viên trực tiếp dạy cậu – tiết lộ đợt thi vừa qua cậu đạt 9,5 điểm. Trong đợt thi tuyển đầu vào năm ngoái, Bôm cũng đứng top 5 của trường và nhận học bổng của khoa. Dù là sinh viên xuất sắc, các thầy giáo luôn tạo áp lực cho cậu bởi xác định chặng đường học tập của Bôm còn dài, thành tích trước mắt chưa thể nói lên điều gì.

Diễn viên Quốc Tuấn kể khi Bôm mới vào trường, anh vô cùng lo lắng vì không biết con trai có thể theo đuổi âm nhạc chuyên nghiệp hay không. Sau một năm, anh như trút được gánh nặng vì con có kết quả học tập tốt, ngày càng say mê. Anh muốn con trai thực sự nghiêm túc với nghề, bởi trong nghệ thuật không có sự nể nang hay châm chước.

“Khán giả là người quyết định sự thành, bại của mỗi nghệ sĩ. Bạn không thể lên sân khấu, trình diễn dở và lấy lý do này kia để biện minh. Một năm qua, tôi hài lòng vì thấy con thực sự có tình yêu, đam mê với cây đàn piano. Bôm cũng ngày một khỏe mạnh, hạnh phúc hơn”, Quốc Tuấn nói. Từ ngày học tập trong môi trường chuyên nghiệp, Quốc Tuấn khen con trai trưởng thành, hiểu biết, tư duy rành mạch, linh hoạt. Cậu ăn nói gãy gọn, lưu loát hơn trước.

Diễn viên Quốc Tuấn và con trai. Bôm tên thật là Nguyễn Anh Tuấn. Cậu mắc hội chứng xương cứng sớm cục bộ (Apert), phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật từ nhỏ.
Diễn viên Quốc Tuấn và con trai. Bôm tên thật là Nguyễn Anh Tuấn. Cậu mắc hội chứng xương cứng sớm cục bộ (Apert), phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật từ nhỏ.

Quốc Tuấn luôn tranh thủ từng giờ từng phút ở bên con. Là người am hiểu về âm nhạc, anh đồng hành với con trong việc luyện tập. Khi Bôm đánh chênh, phô, sai nốt, anh lập tức nhận ra để chỉnh lại cho con. Anh vừa thưởng cho Bôm một chiếc đàn mới, thay cho chiếc cũ có âm thanh không còn tốt sau thời gian Bôm luyện tập quá nhiều.

Cậu bé hào hứng gọi cây piano là “em” và “em mới xịn hơn em cũ”. Trước khi đi ngủ, Bôm thậm chí còn âu yếm hôn đàn. Quốc Tuấn phải nhiều lần nhắc nhở con vì sợ bụi bẩn, vi khuẩn xâm nhập vào cơ thể. Hoặc thấy con say sưa chơi suốt nhiều giờ, anh nhắc con nghỉ ngơi, giúp con thay chiếc áo đẫm mồ hôi để tránh cảm lạnh. “Bôm từng bị dính nhiều ngón tay, cử động không linh hoạt như các bạn nên khi chơi đàn cần nhiều sức hơn. Nếu tập luyện quá lâu, con sẽ bị ảnh hưởng sức khỏe”, Quốc Tuấn nói.

Bôm mới thực hiện phẫu thuật kéo hàm nên gương mặt cân đối, nói chuyện cũng dễ dàng hơn. Quốc Tuấn đang luyện cho con thói quen nhai chậm khi ăn. Nhiều năm qua, vì hàm của Bôm bị lệch, nhai khó, anh phải nấu thức ăn chín mềm, cắt nhỏ cho con nuốt. “Nếu con ăn mà không nhai, ô xy sẽ không được cung cấp lên não, không thể thông minh được”, Quốc Tuấn chọn cách giải thích hài hước để luyện cho Bôm thói quen mới.

Bôm năm nay 16 tuổi. Ở giai đoạn ẩm ương, cậu bắt đầu hình thành cá tính. Cậu vẫn tâm sự với bố nhiều nhưng cất giữ những bí mật riêng. Quốc Tuấn kể con tự lập hơn. Bôm bắt đầu làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đồ dùng học tập. Khi muốn đỡ việc cho bố, cậu tếu táo bảo: “Anh cứ để đấy cho em làm”. Nhiều lúc, Bôm bị ngã, chân tay xước xát, chảy máu nhưng không nói với bố. Khi nhìn thấy vết thương của con, anh không khỏi xót xa, vội mắng mỏ: “Sao Bôm không nói với bố để bố băng bó? Lần sau không được thế nhé!”. Bị bố trách, cậu chỉ im lặng.

Bôm cũng bắt đầu chú ý đến vẻ ngoài, thích ăn diện hơn. Khi thấy bố có quần áo đẹp, cậu hóm hỉnh trêu: “Cái áo này của anh đẹp thế!”. Thỉnh thoảng, cậu đòi mua chiếc giống hệt bố. Giờ mỗi lần sắm quần áo, Quốc Tuấn chọn mẫu y chang cho con. “Bố mặc size L, con mặc size M. Có lúc, Bôm tự nói: ‘Nhìn anh và em như hai anh em sinh đôi vậy”‘.

Nhà hai bố con ở Trần Phú (Hà Đông, Hà Nội). Khoảng cách đến trường Bôm ở Hào Nam khoảng 8 km. Quốc Tuấn vẫn đưa đón con. Anh dự định khi tuyến đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông được đưa vào sử dụng, sẽ cho con dùng phương tiện giao thông công cộng. “Tôi có thể sắp xếp thời gian đưa con đến trường. Tuy nhiên, tôi muốn con chủ động, không ỷ lại việc luôn có bố bên cạnh. Qua đó, Bôm có thể học thêm nhiều kỹ năng, biết quan tâm đến mọi người và hòa nhập cuộc sống tốt hơn. Thời gian đầu, tôi sẽ bí mật đi theo con. Khi mọi chuyện ổn hơn, tôi để con đi một mình”.

“Mọi chuyện đang tốt dần lên”, Quốc Tuấn tràn đầy niềm tin khi nói về tương lai của con trai. Điều anh mong mỏi nhất – Bôm sẽ trở thành chàng trai bình thường, hòa nhập với cộng đồng – dần trở thành hiện thực. Quốc Tuấn không đặt nặng vấn đề thời gian. Chặng đường ở bên con – dù là 5 năm, 10 năm hay bao lâu đi chăng nữa – với anh không quan trọng. Điều quan trọng là mỗi ngày trôi qua, con trai anh luôn cảm thấy hạnh phúc.

Bôm tên thật là Nguyễn Anh Tuấn. Cậu bé mắc hội chứng xương cứng sớm cục bộ (Apert), khiến đường thở hẹp. Từ khi hơn ba tuổi, cậu bé phải trải qua hơn mười cuộc phẫu thuật ở nước ngoài. Bôm từng đeo một khung to trên mặt và mỗi ngày chịu đau đớn khi nới vít để định hình gương mặt, nới đường thở. Từ khi con ra đời, Quốc Tuấn nghỉ đóng phim để tự tay chăm sóc Bôm. Anh làm nhiều việc như: viết kịch bản phim, TVC, tiểu phẩm, làm đạo diễn phim ngắn… để có chi phí lo cho con. Hành trình anh đồng hành chữa bệnh với Bôm truyền cảm hứng cho hàng triệu người. Hiện tại, Bôm chờ đến tuổi trưởng thành để phẫu thuật thẩm mỹ.

Hà Thu (VnExpress)

Để lại một bình luận