Từ người mẹ chồng truyền thống trong Gái già lắm chiêu 3, NSND Lê Khanh trở thành người phụ nữ giàu sang, sắc sảo, quyền lực tuổi ngoài 40 trong Gái già lắm chiêu V: Những cuộc đời vương giả. Một lần nữa quay trở lại Huế đóng phim, nhưng chị tìm thấy nhiều cảm xúc mới với vai diễn khác với mình ngoài đời và cũng khác những hình tượng từng thể hiện.
Lần đầu đóng phim của người bạn thân 45 năm – NSND Hoàng Dũng – hay trải nghiệm diện đồ nhung, dạ dưới tiết trời hơn 40 độ, quay chạy bão đều là những kỷ niệm khó phai của Lê Khanh khi nhắc về Gái già lắm chiêu V. Đây là lần đầu hai nghệ sĩ gạo cội đóng chung một dự án nhưng cũng là phim điện ảnh cuối cùng của NSND Hoàng Dũng.
– Sau một năm ‘Gái già lắm chiêu 3’ đạt doanh thu 165 tỷ đồng, chị tiếp tục nhận vai chính trong ‘Gái già lắm chiêu V’. Lần trở lại này với điện ảnh tại Huế mang đến cho chị những cảm xúc thế nào?
– Trở lại Gái già lắm chiêu chắc chắn là một niềm vui lớn với tôi. Phải có hiệu ứng của Gái già lắm chiêu 3, chúng tôi mới có cảm hứng để tạo ra những sản phẩm mới. Nhưng niềm vui cũng song hành với hồi hộp và lo lắng. Đoàn phim trăn trở làm sao để phần phim mới thành công hơn phần phim cũ.
Cá nhân tôi muốn mình một lần nữa ghi dấu mốc nghệ thuật và mang lại những giá trị qua vai diễn của mình. Vai diễn Lý Lệ Hà trong Gái già lắm chiêu V khác hoàn toàn vai Thái Tuyết Mai tôi đóng trong Gái già lắm chiêu 3 và tất cả vai diễn tôi từng thể hiện trước đây. Lý Lệ Hà đem đến cho tôi sự thú vị, tính thử thách. Nhận lời đóng vai này, tôi hào hứng bước vào dự án nhưng cũng mang nhiều áp lực.
– Người nhà nói gì khi chị lần đầu cắt tóc ngắn để đóng phim?
– Tôi cho rằng cắt tóc là hành động đúng và cần thiết cho Gái già lắm chiêu V. Nhưng tôi vẫn sợ các ý kiến ngăn cản nên tôi không nói với ai. Khi đưa ra quyết định này, tôi chỉ hỏi hai đạo diễn Bảo Nhân và Nam Cito. Tôi nhớ mình còn nói đùa: “Các em đếm xem tóc trên đầu chị còn đủ dùng không”. Rất may, đó là quyết định vô cùng đúng. Trước hết, tôi thay hình đổi dạng trước khán giả, bước đầu khiến khán giả tin Lý Lệ Hà là nhân vật hoàn toàn mới.
Người nhà, bạn bè thì choáng lắm. Có người nói vui rằng đây mới là mặt thật của Lê Khanh. Những người biết tôi lâu năm, quen với những táo bạo của tôi trong nghệ thuật đều nói đây chính là bản chất của tôi trong nghề. Tôi không bao giờ thích lặp lại chính mình. Nhiều khi tôi nói tôi may mắn vì có nghệ thuật. Ngoài đời thường, đôi điều tôi phải cầm chừng, ý tứ. Còn trong nghệ thuật, tôi chưa từng có khái niệm đó. Tôi dám nghĩ dám làm. Cuộc đời và nghệ thuật là hai con người hoàn toàn độc lập của tôi.
– Chị có kỷ niệm nào đáng nhớ khi đóng chung với NSND Hoàng Dũng trong ‘Gái già lắm chiêu V’
– Tôi và anh Hoàng Dũng quen nhau mấy chục năm rồi. Nhưng vì mỗi người công tác ở một nhà hát nên chúng tôi hiếm có dịp hợp tác. Ngày xưa, hai anh em đóng chung một dự án nhưng không có nhiều cảnh chung. Đáng ra, chúng tôi còn một lần kết hợp nữa nhưng dự án bị hủy. Hai anh em chơi thân, rất tin tưởng, ngưỡng mộ nhau, mong có cơ hội diễn chung từ lâu lắm rồi. Thế mà đến tận năm 2020, chúng tôi mới được chính thức hợp tác trong Gái già lắm chiêu V. Trong phim này, chúng tôi có mối quan hệ rất đặc biệt, là tình nhân trong bóng tối của nhau suốt 20 năm.
Tôi nhớ một chuyện rất hài về anh Hoàng Dũng trên trường quay Gái già lắm chiêu V ở Huế. Đó là cảnh rất căng thẳng. Thoại của tôi rất dài, còn của anh Dũng thì cực ngắn. Vậy mà không hiểu sao, cứ đến lượt mình nói, anh Dũng lại quên. Buổi quay hôm đó kéo dài rất lâu vì chúng tôi thoại không liên tục, phải dừng nhiều lần. Có lần, anh Dũng còn nói nhầm Bạch Trà Viên (tên tòa biệt thự trong phim) thành Thảo Cầm Viên làm cả đoàn không nhịn được cười. Chắc anh Dũng muốn nghỉ đi chơi lắm rồi nên mới nói nhầm như vậy. Nhưng nhờ trận cười đấy, chúng tôi được nhẹ nhõm, thư giãn hơn hẳn. Tôi nghe hai đạo diễn Bảo Nhân và Nam Cito nói cảnh đó lên phim đạt hiệu quả rất tốt.
– Phim ‘Gái già lắm chiêu V’ quay vào những ngày nóng trên 40 độ C ở Huế và cũng trải qua đợt bão đổ bộ miền Trung. Thời tiết khắc nghiệt ảnh hưởng thế nào đến sức khỏe và làn da của chị?
– Quay phim luôn cần ánh sáng, không ánh sáng mặt trời thì là ánh sáng của đèn. Nguồn sáng nào cũng hại cho da, cho sức khỏe. Phụ nữ ai mà chẳng sợ xấu! Ơn trời, tôi không ốm ngày nào. Thậm chí, tôi còn ngủ ít hơn mọi người trong đoàn.
Đợt miền Trung có bão, đoàn quay dồn hai ngày làm một để chạy bão. Sau hơn 24 tiếng làm việc liên tục, mọi người ngủ lăn lóc, Hồng Vân còn không biết bão đi qua lúc nào. Riêng tôi chỉ ngủ vừa đủ. Tôi tò mò xem mưa gió bên ngoài cửa kính. Tôi ngỡ ngàng nhìn Huế bị bão làm ảnh hưởng. Bão đi qua, tôi dạo bộ con đường hai bên bờ sông Hương để ngắm nhìn mọi thứ đổi khác chỉ sau đúng một ngày. Lúc nào tôi cũng tranh thủ cảm nhận cuộc sống như thế đấy!
– Chị có bí quyết gì giữ cho mình sự nhẹ nhõm, tỉnh táo và khỏe khoắn đến vậy?
– Quay ngày thành đêm, đêm thành ngày là chuyện diễn viên chúng tôi phải đối diện suốt cuộc đời làm nghề. Nhưng chúng tôi không thể trốn chạy, phải sống chung với nó thôi. Xưa nay, tôi tự đặt cho mình slogan “Thi vị hóa cuộc sống để tận hưởng sự sống mình đang có”. Tôi luôn cố tạo cảm hứng cho chính mình, giữ tinh thần thoải mái, để dù trong hoàn cảnh nào, tôi cũng làm việc được.
Tụi nhỏ trong đoàn Gái già lắm chiêu V gọi tôi là bà mẹ quốc dân vì tôi dễ tính lắm, ăn gì cũng thấy ngon, có quạt cũng được, không có quạt cũng chẳng sao. Có ghế ngủ thì tốt, nhưng không có ghế, tôi ngủ ngồi cũng được. Đoàn phim hay bảo mang đồ ăn vào tận chỗ ngồi nghỉ cho tôi, nhưng tôi từ chối. Vì tôi thích không khí bữa cơm tập thể của đoàn phim, thích vừa ăn được trò chuyện với thành viên ở các tổ. Ngày xưa đi làm phim khổ hơn thế này nhiều, nhưng tôi quen rồi.
Lúc đóng Gái già lắm chiêu V, chúng tôi có rất nhiều cảnh quay ở cung An Định vì đó là bối cảnh chính. Chỗ đó kín như bưng, kéo nhiều rèm, bày nhiều nội thất, chiếu nhiều đèn quay phim và không được mở máy lạnh hay quạt để thu tiếng trực tiếp, vô cùng thiếu khí cho cả trăm con người.
Hôm quay ở Đại Nội là nóng nhất. Tôi và Kaity Nguyễn đứng ngoài trời giữa trưa. Thấy đoàn có một chiếc ô, hai mẹ con hí hửng được che. Nhưng hóa ra, cái ô dùng che cho chiếc bánh kem đạo cụ khỏi bị chảy. Kaity kêu nóng quá, dùng đến mấy cái quạt cũng không hết nóng. Thấy tôi như bình thường, con bé hỏi tôi: “Mẹ không nóng hả mẹ?”. Tôi mới bảo: “Con đừng nghĩ đến cái nóng thì con sẽ đỡ nóng. Đấy là phương pháp của mẹ. Mẹ tự kỷ ám thị một tí, cứ tự nói với mình không nóng thì sẽ không thấy nóng nữa. Trong lòng con bức bối vì cái nóng nên con mới thấy nóng. Bức bối vì cái nóng thì không thể làm được nghề này”. Sau lần đấy, Kaity cũng cố gắng học hỏi cách làm của tôi.
Đi quay phim, mọi người mang rất nhiều túi, túi lớn, tủi nhỏ chất đầy đồ dụng. Cả đoàn rất ngạc nhiên là gần như tôi đi tay không. Mỗi ngày đến bối cảnh, trong túi tôi chỉ có duy nhất một bình nước trái cây detox. Bọn trẻ trong đoàn hay bảo đùa rằng: “Trong bình nước của mẹ Khanh chắc phải có chất gì bí mật thì mẹ mới tỉnh táo, ‘tăng động’ như thế. Lúc đoàn được nghỉ, mẹ không ngủ còn lang thang ngắm cảnh, nghe nhạc”.
Phong Kiều thực hiện – Ngoisao.net