Trung vệ “thép” của đội tuyển Việt Nam đã về thăm nhà trước khi sang Hàn Quốc phẫu thuật chấn thương.
Sau trận chung kết lượt về AFF Cup, người hâm mộ cả nước hân hoan trong niềm vui chiến thắng khi đội tuyển Việt Nam nâng cao cúp vô địch. Tuy nhiên, một tin không vui với đội tuyển là trung vệ Trần Đình Trọng đã gặp phải chấn thương và sắp phải sang Hàn Quốc phẫu thuật.
Theo các bác sĩ của đội tuyển Việt Nam, mắt cá chân phải của Đình Trọng có một vết mẻ nhỏ và phải tiến hành phẫu thuật gắp ra. Với chấn thương ấy, Đình Trọng cần 2-3 tháng để phục hồi và sẽ bỏ lỡ VCK Asian Cup 2019 – giải đấu hàng đầu châu Á khởi tranh từ ngày 5/1/2019.
Vắng Đình Trọng là một tổn thất lớn cho đội tuyển Việt Nam, bởi đây là trụ cột ở hàng hậu vệ. Với lối đá thông minh, chọn vị trí tốt cùng những pha cắt bóng chính xác, Đình Trọng góp công lớn đưa Việt Nam trở thành Á quân giải U23 châu Á, vô địch AFF Cup 2018.
Chiều 17/12, trao đổi với PV, ông Trần Văn Hùng (bố Đình Trọng) cho biết, hôm nay, Đình Trọng đã về quê ở xã Đa Tốn, huyện Gia Lâm, Hà Nội để chung vui cùng người thân, hàng xóm.
Biết tin chàng cầu thủ điển trai Đình Trọng về nhà, nhiều người dân, fan hâm mộ đã đến chung vui. Mọi người gửi lời động viên, chúc mừng đến Đình Trọng và đội tuyển Việt Nam.
Để chào đón con trai về nhà và thết đãi họ hàng, người hâm mộ, gia đình ông Hùng cũng đã làm 20 mâm cỗ.
Nhớ lại khoảnh khắc Việt Nam vô địch, ông Hùng vẫn nhớ: “Hôm ấy, 2 vợ chồng tôi ra sân Mỹ Đình cổ vũ. Lúc trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu, cảm xúc vỡ òa, vui sướng. 10 năm rồi đội tuyển của chúng ta mới giành cúp vô địch AFF Cup. Nhiều người cũng hỏi tôi nhưng hôm đó, tôi không nói được nên lời”.
Chia sẻ với về cậu con trai, bà Nguyễn Thu Hương (mẹ Đình Trọng) cho biết, vì đam mê với trái bóng nên ngay từ nhỏ, Trần Đình Trọng luôn mang hình ảnh quả túc cầu vào bài tập làm văn cấp 1, dù cô giáo đưa ra chủ đề nào.
Sang năm 10 tuổi, Trọng thường được gọi đi thi đấu trên huyện nhà. Hồi đó, ông Hùng không muốn cho con trai theo đuổi bóng đá nên mỗi lần đi thi, bà Hương luôn sát cánh bên con.
Rồi ngay khi lần đầu tiên xem con trai thi đấu, ông Hùng đã bị thuyết phục ngay. Ông Hùng bắt đầu mua bóng, quần áo đẹp cho con và động viên vợ đưa con đi đấu giải.
Cứ thế, Đình Trọng đến với trận đấu cấp xã, huyện rồi vào đầu quân cho Hà Nội. Trọng luôn ao ước được khoác trên mình áo đội tuyển Quốc gia Việt Nam.
Ngày được gọi lên tuyển quốc gia, chàng trung vệ SN 1997 gọi điện báo tin về nhà. Nghe con nói xong bà Hương và ông Hùng không giấu nổi niềm vui, hạnh phúc.