Trời bất chợt nổi giông, mưa xối xả vào một buổi sáng tháng 8/2016. Cô sinh viên năm cuối ngành tiếng Anh, Lê Thị Thảo dựng vội xe trước cửa trung tâm ngoại ngữ ở Mê Linh, Hà Nội. Bên trong, Nathanael Rolland đã sẵn sàng cho chuyến picnic của trung tâm. Hôm nay là ngày cuối cùng anh ở Việt Nam, sau một tháng làm giáo viên tình nguyện tại đây.
Nathanael tiếc hùi hụi vì cơn mưa làm chuyến tham quan bị hủy. Nhưng anh không ngờ nhờ nó mà mối nhân duyên của anh với Thảo bắt đầu nảy mầm. Năm đó cả hai 22 tuổi.
Từ tháng 3, họ đã làm việc với nhau qua email. Thảo là người trực tiếp tuyển dụng chàng sinh viên năm cuối ở Lyon, Pháp. Song khi Nathanael sang Việt Nam, cả hai không có cơ hội làm chung nên ít tiếp xúc.
Mưa ngày một nặng hạt. Tòa nhà 3 tầng chỉ có một chàng trai và cô gái trẻ. Họ ngồi “tám” với nhau về ước mơ, văn hóa, con người của hai nước. Thảo hào hứng nghe những hoạt động trong một năm tình nguyện của Nathanael ở Australia. Với kinh nghiệm dạy tiếng Pháp, anh cũng dạy cô cách để học ngôn ngữ này. Chuyện nọ tiếp nối chuyện kia, đến khi cả hai nhận ra mưa ngớt cũng đã hơn 3 giờ chiều. “Chúng ta đã nói chuyện tới 6 tiếng”, Nathanael ngạc nhiên, không nghĩ thời gian trôi nhanh vậy.
Tối đó Thảo dẫn Nathanael đi cà phê với nhóm bạn. Không khó để chàng trai ngoại quốc hòa vào các câu chuyện và cười không ngớt. Cho đến khi quán cà phê bật một bản tình ca lãng mạn, bất chợt Nathanael nhìn sang Thảo. Trái tim của chàng trai xao động. “Đó là một đêm kỳ diệu”, anh nhớ lại.
Hơn một tháng tình nguyện ở Việt Nam cho Nathanael bao trải nghiệm. Trước lúc ngủ, đọng lại trong anh là nụ cười “hiền và thật thà” của Thảo. Anh nhắn: “Tôi thấy hơi nhớ bạn. Tôi thích trò chuyện với bạn”. Họ kết nối tài khoản Skype của nhau.
Về nước, Nathanael tiếp tục nhắn tin cho Thảo mỗi ngày. Tình cảm ngày một lớn, nên Nathanael tìm công ty ở Việt Nam để thực tập. Liên hệ suốt 3 tháng không được, anh đành phải đăng ký một công ty ở Paris. Trước khi lên đường đến Paris, tháng 8/2017 chàng trai quay trở lại Việt Nam chính thức tỏ tình với cô gái anh nhung nhớ.
Họ vẫn yêu xa như vậy. Cứ vài tháng Nathanael lại sang Việt Nam một lần. Tháng 3/2018, Nathanael sang đất nước của bạn gái để tìm việc. Sáng nào chàng trai Pháp cũng dậy từ 5h30 chở bạn gái đi học, chờ cô tan học rồi lại đưa về.
Tin con gái yêu người nước ngoài đến tai bố mẹ Thảo. Muốn con gái lấy chồng gần cộng với nỗi lo dân làng dị nghị, sợ chàng trai không thật lòng nên bố mẹ cô gái liên tục bắt phải chia tay. “Bao lần mình khóc vì bị cấm cản. Nhưng anh ấy vì mình mà qua đây, không thể bỏ mặc anh ấy được”, cô chia sẻ.
Chưa kịp thuyết phục bố mẹ bạn gái thì Nathanael lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng, đến mức tràn dịch màng phổi, phải nhập viện. “Bác sĩ chọc chiếc kim khổng lồ vào lưng anh ấy hút dịch. Nắm chặt tay tôi, mắt nhắm tịt vì sợ nhưng anh vẫn bảo ‘không sao’ để trấn an tôi”, Thảo chia sẻ.
Những ngày ấy cô đi 50 km đến bệnh viện chăm người yêu rồi quay về Mê Linh dạy. Bình thường Nathanael dễ tính, món Việt nào cũng ăn được nhưng khi bị ốm chỉ muốn ăn món Tây. Thảo học nấu nhiều món cho anh. Ngày nào cũng làm đủ 3 loại nước ép, bắt anh uống.
Sau gần một tuần, sức khỏe Nathanael ổn nhưng bác sĩ khuyên Nathanael nên về Pháp vì khí hậu và không khí ô nhiễm ở Hà Nội có thể khiến cơ thể chàng trai không chịu nổi. Người xung quanh biết chuyện đều đoán chàng trai Pháp sẽ chẳng quay lại vì bố mẹ anh không thể để con đến nơi bị dị ứng khí hậu nặng như thế. Thảo cũng nghĩ như vậy.
Ngày Nathanael về nước, cô gái trẻ không thể ngừng khóc. “Anh không muốn kết thúc thế này. Cuối năm mình cưới đi”, Nathanael nói trước khi bước vào cửa phi trường.
Về Pháp, Nathanael mua ngay một chiếc smartphone để liên lạc với Thảo. Đó là cuộc gọi video call đầu tiên của hai người sau 2 năm quen biết. Tháng 7, Nathanael đi làm. Một tháng sau, anh lại đáp chuyến bay đến Việt Nam. Ngày anh chàng trở lại, ai cũng ngỡ ngàng hỏi: “Chưa sợ Việt Nam mà sang nhanh thế?”. “Tôi sợ bị Thảo bỏ hơn”, Nathanael cười nói. Bố mẹ Thảo lần này đã thấu hiểu tình cảm của chàng trai Pháp nên không làm khó đôi trẻ nữa.
Song, khó khăn vẫn chưa thôi thử thách. Thời điểm này nhà Thảo gặp biến cố nợ nần. Ban ngày Thảo đi làm công sở, ban đêm đi dạy để trả nợ cho bố mẹ và nuôi em trai học đại học. Ở công ty, cô bị cấp trên quấy rối. Mọi thứ dồn đến một lúc khiến Thảo bị stress. Cô bực bội với mọi thứ, không muốn nói chuyện, giao tiếp với ai. Chuyện yêu xa chỉ khiến cô càng thêm mệt mỏi. “Mình chia tay đi”, Thảo đề nghị.
Chưa bao giờ Nathanael cảm thấy bất lực như khoảnh khắc đó. Một cái ôm dành cho người con gái anh yêu mà cũng không làm được. Anh đồng ý chia tay vì không muốn làm gánh nặng của cô nữa. Dù thế, ngày nào anh cũng nhắn: “Anh luôn ở đây”, “Hôm nay mọi việc tốt hơn chưa?”, “Bố mẹ khỏe hơn chưa em?”… Không còn là người yêu nhưng anh vẫn là người bạn gần gũi nhất. Dần dần Thảo vượt qua được những rắc rối thì tình yêu của họ cũng được nối lại.
Cuối năm 2018, Nathanael được công ty cho phép làm việc từ xa ở Việt Nam với điều kiện mỗi tháng phải đi công tác Trung Quốc một tuần. Đôi uyên ương được ở bên nhau, cùng đón Giáng sinh, sinh nhật Thảo, Tết dương, Tết âm lịch và cả Valentine. Đến lúc này, họ biết đã không có gì ngăn trở tình yêu của họ nữa.
Mùa hè năm sau, anh đón Thảo qua Lyon thăm gia đình mình. Chiều hoàng hôn trên bãi biển Pornic, chàng trai tổ chức một buổi picnic bù lại chuyến bị hủy 3 năm trước. Trên bãi cát không một bóng người, anh quỳ xuống cầu hôn người con gái của đời mình.
“Chuyến picnic bị hủy bỏ, bản tình ca hôm đó… mọi thứ đều chứng minh chúng ta là định mệnh của nhau. Anh không hoàn hảo nhưng anh sẽ yêu em hoàn hảo và cho em một cuộc đời hoàn hảo”, đôi mắt si mê, chàng trai thổ lộ.
Vào kỳ nghỉ Tết dương lịch 2020, đôi uyên ương đã tổ chức một lễ cưới theo đúng truyền thống của người Việt. 30 người thân, bạn bè của chú rể sang chung vui. Bữa đó ông bà nội của Nathanael cụng bia với thanh niên trong làng. Các cô bác của anh cũng nhai trầu cau. Những chàng phù rể Pháp trò chuyện vui vẻ với các phù dâu Việt.
Một người bạn từ thuở thiếu nhi của Nathanael lên sân khấu “cướp mic”: “Lúc thằng bạn tôi bảo nó định kết hôn, tôi đã nghĩ nó bị điên. Nó còn quá trẻ, mới 25 tuổi. Nhưng sau nghe câu chuyện của 2 đứa thì… tôi thấy thật ghen tỵ vì nó đã sớm tìm được tình yêu đích thực”.
Phan Dương – Vnexpress