Nếu không có sự dũng cảm, mưu trí của người đàn ông 63 tuổi, thì rất có thể số người tử vong trong vụ cháy sẽ không chỉ là 2.
“Tui chỉ biết phải cứu người lúc đó!”
Chiều 29/3, thi thể cụ ông Lê Duy Ước (73 tuổi) và cháu Hoàng Anh Thư (7 tuổi) – các nạn nhân tử vong trong vụ hỏa hoạn xảy ra vào rạng sáng ngày 28/3 ở cửa hàng kinh doanh thiết bị ô tô 2 tầng nằm tại tổ dân phố 3, thị trấn Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh – đã được chính quyền, người thân tổ chức mai táng.
Những người đưa tang chưa hết bàng hoàng trước biến cố quá lớn xảy ra với gia đình nạn nhân.
Nỗi đau mất mát là quá lớn đối với gia đình bà Trần Thị Canh, nhưng theo người dân chứng kiến vụ việc hôm đó, nếu không có sự dũng cảm, mưu trí của một người đàn ông 63 tuổi sống gần vụ cháy thì có lẽ con số thương vong còn lớn hơn rất nhiều.
Người đàn ông mà bà con ở tổ dân phố 3, thị trấn Cẩm Xuyên gọi là “người hùng” trong vụ hỏa hoạn hôm đó là ông Lê Duy Hậu.
Trong đám tang ông Ước và cháu Thư, chúng tôi gặp ông Hậu, người đàn ông gầy guộc, tay chân còn lấm lem bụi tro cháy, áo quần còn bốc mùi khét lẹt. Suốt gần mấy tiếng đồng hồ kêu gào, hò hét cứu người trong đêm hỏa hoạn, giọng ông khản đặc, đến độ dù đứng gần nhưng phải gắng lắm mới nghe được lời ông.
Kể lại giây phút sinh tử cố cứu người trong vụ hỏa hoạn, tay chân ông bủn rủn, nước mắt nhòe ra. “Khoảng 1h sáng, tui lúc đó đang ngon giấc, bỗng nghe tiếng kêu gào của hàng xóm. Bật dậy, mở cửa chạy ra ngoài thì thấy ngôi nhà khói lửa đã bao trùm”- ông Hậu thuật lại.
Không thể để chậm hơn, ông Hậu cùng mấy người nữa dùng xà beng cố hết sức cạy, nâng cửa cuốn lên để cứu người bên trong. “Phải một lúc thì cửa mới được nâng lên, chúng tôi dùng một lúc 3 chiếc lốp ô tô kê cửa để chui vào cứu người. Nhưng khi kê được cửa lên thì khói cứ tuồn ra ngùn ngụt không thể nào chui vào cửa chính được”- ông Hậu kể tiếp.
Hỏa hoạn xảy ra lúc giữa đêm, người ứng cứu ít, phương tiện hỗ trợ cũng không có, lực lượng cứu hỏa đã được gọi nhưng chưa thể kịp vào ngay nên việc dập lửa là không thể. Thêm nữa, vì trong tầng 1 chủ yếu là thiết bị ô tô, có nhiều vật dụng dễ cháy như lốp ô tô, bình ắc quy, dầu, đồ nhựa, nên đám cháy càng lan nhanh, ngọn lửa rất lớn, bắt đầu thiêu đốt cả biển hiệu quảng cáo bên ngoài.
Chỉ ít phút sau đó, theo ông Hậu, từ trên ban công tầng 2 bắt đầu có tiếng gào khóc kêu cứu thảm thiết. Số đông người trong nhà dù kịp chạy ra nhưng phần vì vướng hệ thống khung sắt để treo cây cảnh và bảo vệ an ninh ngôi nhà, phần lại hầu hết là trẻ em, phụ nữ, người già nên không thể leo trèo để nhảy thoát ra ngoài.
Lúc này lửa đã theo khoảng không ở cầu thang lan lên tầng 2 bắt đầu thiêu đối tài sản. Mọi lối thoát ở phía trong căn nhà bị lửa bịt kín. Tất cả rơi vào hoảng loạn.
“Khi đó chỉ còn nước cứu người từ trên cao. Tôi vớ được khúc sắt cùng chủ cửa hàng đồ điện ngay cạnh chạy lên tầng 2. Anh chủ nhà bật đèn điện thoại chạy trước, dẫn tôi chạy theo. Giữa ban công hai nhà được hàn chắn bằng khung sắt đan sườn bằng thép vuông, bên ngoài được ốp lớp nhựa alum. Lửa cháy rất dữ dội từ phía sau, đang lan rất nhanh về phía trước ban công nơi rất nhiều người bất lực kêu cứu.
Lúc này tôi chỉ còn biết cố hết sức đập phá khung sắt. Thật may là sườn khung chỉ hàn bằng thép vuông rỗng nên việc phá không quá khó. Bẻ cong được một số thanh thép đủ để người chui sang, tôi cố sức đâm thủng lớp alum bên ngoài”- ông Hậu kể.
Mở được lối cứu duy nhất này, ông Hậu ở bên ngoài cùng anh Cường (con trai ông Ước cũng đã gần như kiệt sức khi đưa mẹ, vợ, em gái, 5 con nhỏ của mình thoát ra ban công) khẩn trương kéo đám đông ra khỏi đám cháy đang bùng cháy dữ dội từ bên trong.
Khi kéo được người gần cuối cùng (bà Canh, vợ ông Ước) ra, ông đã rụ ngrời, tay gần như bị tê liệt.
“Tôi buồn vì không cứu được 2 ông cháu “
Bất chấp ngọn lửa lúc này đã bao trùm toàn bộ tầng 2, hơi nóng phả hầm hập, nhưng khi hay biết còn 2 ông cháu bị mắc kẹt dưới tầng, ông Hậu vẫn không từ bỏ ý định cứu bằng được.
“Tôi lúc đó không biết mệt là gì, chỉ nghe nói có ông cháu còn mắc kẹt phía dưới là chỉ muốn lao ngay vào trong nhà để tìm cách đưa hai ông cháu ra ngoài”- ông Hậu nói.
Theo lời kể của anh Cường, trong thời khắc nguy nan nhất, cả anh và ông Hậu đã cố lao vào nhà để tìm cách đưa bố và cháu là (con của em gái) ra ngoài. Nhưng chỉ đến được phòng đầu ngoài cùng tầng 2, cả hai phải lập tức quay đầu trở lại vì ngọn lửa lúc này đã bùng phát quá mạnh, bắt đầu thiêu cháy đồ dùng, tài sản tại đây. Bàn tay của anh Cường bị lửa táp phồng rộp.
Không còn cơ hội cứu được người từ tầng 2, ông Hậu và anh Cường chạy xuống dưới, tiếp tục cùng những người khác tích cực dập lửa.
Đã làm hết sức mình nhưng không thể cứu được hai ông cháu ông Ước, ông Hậu rất buồn: “Tôi buồn lắm chứ. Cả ngày nay ngồi trong đám tang của hai ông cháu, nhìn di ảnh hai ông cháu, tôi hụt hẫng vô cùng. Giá mà chúng tôi biết sớm hơn vụ cháy thì có thể hai ông cháu đã không gặp nạn thương tâm như thế”.
Ông Hoàng Văn Sơn sống gần nơi xảy ra cháy hết sức cảm phục hành động dũng cảm cứu người của ông Hậu: “Bà con tổ phố chúng tôi gọi anh ấy là người hùng trong vụ hỏa hoạn. Nếu không có sự dũng cảm của anh Hậu, con số thương vong không biết còn lớn đến đâu”.
9 người được ông cứu sống trong gang tấc nhờ sự dũng cảm, mưu trí của ông Lê Duy Hậu gồm: Bà Trần Thị Canh (vợ nạn nhân Ước); Vợ chồng anh Lê Hồng Cường, chị Lê Thị Hà cùng 5 đứa con; em gái anh Cường (mẹ cháu Thư).
Văn Dũng
Theo Dân Trí