Trong một giấc mơ hoang đường nhất, bạn nghĩ sao nếu một ngày mình bị tung clip nóng, ảnh nhạy cảm khi đang thay đồ? Những gì thuộc về thầm kín nhất của cơ thể bạn, bị phơi bày trước con mắt của tất cả mọi người, họ cứ thế truyền tay nhau những tấm hình đấy, với những lời bình phẩm thật sỗ sàng. Và thậm chí, bạn còn không cố tình để những bức hình đó xuất hiện.
Kinh khủng phải không?
Ngay cả khi bạn không bị lên án, không bị hứng chịu những lời cay độc hay miệt thị, rủa xả của cư dân mạng, nhưng hãy nghĩ mà xem, bạn có chịu được cảm giác đấy không?
Hãy nghĩ về chính bản thân mình trước khi chúng ta nói về câu chuyện của Văn Mai Hương ngày hôm nay.
Hương hoàn toàn là nạn nhân trong sự việc lần này. Hương không cố tình tung những hình ảnh ấy của mình lên mạng, không hề mời người khác vào xem cảnh cô thay đồ để bình phẩm, để được lan truyền. Cô là nạn nhân của sự xâm phạm quyền riêng tư lên tới mức cao nhất. Ai mà có thể nghĩ, mình sẽ bị hack camera trong phòng thay đồ, và rồi vài năm sau bị tung lên mạng?
Rồi chúng ta hãy xem cách số đông đang ứng xử với một sự việc đáng buồn.
Đám đông xin một đường link. Đám đông hỉ hả share đoạn clip. Đám đông chat truyền tay nhau hình ảnh riêng tư nhất của một cô gái. Đám đông nghĩ mình vô tội, bởi mình đâu có chửi rủa ai đâu? Mình chỉ… xem thôi mà. Nhưng bạn nghĩ sao nếu ngay cả việc chỉ xem, chỉ share đấy cũng mang đến quá nhiều nỗi đau cho người bị hại? Mấy ai có đủ vững vàng để vượt qua cái cảm giác xấu hổ tột cùng khi tất cả mọi người cùng nhìn thấy, cùng bình luận và thậm chí cười cợt cơ thể mình? Hãy nhớ lại, đã từng có rất nhiều sự việc đáng buồn xảy ra khi nạn nhân là người bị tung hình ảnh nhạy cảm lên mạng. Chẳng lẽ, chúng ta cứ để chuyện xấu nhất xảy ra và vẫn nghĩ rằng mình vô can?
Chính sự hiếu kỳ và tò mò lại khoét thêm một nhát vào sự đau đớn và tủi hổ của người bị tung hình ảnh nhạy cảm?
Một trong những nguỵ biện lớn nhất của chúng ta mỗi khi "hóng", "chờ 1 đường link" trong các sự vụ lộ clip nóng, ảnh nóng của người nổi tiếng (hoặc không) – đó là: Xem vì tò mò, xem vì hiếu kỳ, chỉ là xem thôi. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ, chính sự hiếu kỳ và tò mò đó, lại khoét thêm một nhát vào sự đau đớn và tủi hổ của người bị tung hình ảnh nhạy cảm?
Tôi vẫn nhớ khi mới cách đây mấy tháng thôi, cô hotgirl Trâm Anh bị tung clip nóng với bạn trai lên mạng. Cả Facebook rầm rộ hóng link, chat với nhau đòi gửi. Đoạn clip bị phát tán theo tốc độ cấp số nhân. Và chỉ trong một buổi chiều, tất cả đã được xem đoạn clip đấy, kịch bản như trong một cơn ác mộng tồi tệ nhất của bất cứ ai.
Tôi tình cờ nhìn thấy đường link đó trên 1 trang web. Phải nói thật là, tôi tò mò. Tôi không có một khát khao gì đặc biệt, nhưng chỉ bởi cô gái đó nổi tiếng, và bởi hình ảnh đó riêng tư, nên những yếu tố đó đánh thức sự tò mò của tôi. Tôi cũng được ít nhất 5 người hỏi về đường link đó.
Tôi đã nghĩ lại trước khi click vào. Và từ chối tất cả những người hỏi xin đường link đó. Tôi biết rằng nếu mình xem đoạn clip đó, cũng chẳng ai biết đâu. Nhưng rồi để làm gì? Chúng ta chỉ xem một đoạn clip của một người không liên quan đến cuộc đời chúng ta, xem chỉ cho biết rồi thôi. Thế nhưng một click vào đó sẽ mang thêm 1 view, 1 bằng chứng cho sự quan tâm và đẩy chiếc clip đó lên thành hot. Và thêm một đường link được gửi đi, lại càng khiến chúng trở nên được săn đón hơn, lan rộng đi những hình ảnh của nạn nhân muốn được giấu kín.
Hãy nhớ rằng chúng ta đang sống trong một thời đại số, Internet là một phần của cuộc sống, và tạo ra những ảnh hưởng thật sự tới từng cá nhân. Vậy nên, ngay cả việc ứng xử trước những sự việc trên mạng, chúng ta cũng không thể mãi hồn nhiên và vô tâm – chỉ bởi có màn hình và bàn phím giấu đi danh tính cá nhân của bạn.
Cũng thêm một việc bạn phải nhớ, đó là tò mò và hiếu kỳ không phải là một thái độ đúng với một nạn nhân bị tung ảnh nóng, bị xâm phạm quyền riêng tư. Từ "riêng tư" thuộc về chỉ cá nhân đó, và nó không đòi hỏi sự tò mò của số đông. Ngay cả khi bạn không phải là người tung clip, việc bạn quan tâm và hiếu kỳ tới những hình ảnh nhạy cảm đó, cũng là một sự xâm phạm.
Hãy cùng đứng về phía Văn Mai Hương trong lần này. Và không chỉ là hô hào, hãy hành động.
Tôi hy vọng Văn Mai Hương có thể vượt qua được cơn bão. Cô gái không có gì phải xấu hổ hay phải cúi đầu trước những bình luận ác ý, những ánh mắt soi mói và cười cợt. Hương không làm gì sai và hãy mạnh mẽ đứng vững. Nếu được, hãy tìm ra kẻ đã tung những đoạn clip này và đi đến cùng, đòi lại công bằng cho chính mình.
Trong số những người phát tán đoạn clip đó. Có thể có người ghét nên hả hê, người dưng nên tò mò, và thậm chí cả người yêu quý. Nhưng dù có là ghét hay yêu, việc click và lan truyền clip đó, cũng là gián tiếp đẩy Hương vào một tình thế, một cảm xúc tồi tệ hơn bây giờ. Hoặc thậm chí là tệ nhất.
Còn chúng ta, tôi hy vọng tất cả sẽ cùng đặt cho mình một câu hỏi trước khi dự định share đường link đó, bởi nếu người đó là bạn, là em gái bạn, là chị gái bạn, là bạn gái của bạn – Bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Bạn có sẵn sàng chia sẻ đường link ấy nữa không? Hay những gì bạn mong muốn là tất cả hãy ngưng lại, hãy hiểu cho cảm giác của người bị hại một lần?
Đừng share bất cứ một đường link. Đừng click vào xem bất cứ một đoạn clip. Hơn hết, hãy tập cho mình cách không cảm thấy tò mò trước những hình ảnh này. Hãy cảm thấy phẫn nộ, hãy cảm thấy tức giận trước những kẻ đã tung ra. Hãy cảm thấy thương và xót xa cho Văn Mai Hương – bởi cô đang là người chịu nhiều áp lực và tủi hổ nhất. Bởi, đó mới là một thái độ đúng của một người văn minh đang sử dụng Internet.
Theo Helino – Kenh14