– Cảm giác của chị thế nào khi trao lại vương miện Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam trong chung kết tối 7/12 tại Nha Trang?
– Những ngày đầu sau đêm đó, trong tôi nhiều cảm xúc. Tôi thấy cuộc sống của mình thú vị, đồng thời hơi hoang mang và có cả sự cô đơn. Cách đây hai năm, tôi là tân hoa hậu, có êkíp của ban tổ chức đi theo lo lắng mọi thứ. Bây giờ, mọi người vẫn hỗ trợ tôi nhưng phải tập trung ưu tiên cho tân hoa hậu Khánh Vân hơn. Tôi không buồn, chỉ là chưa quen với nhịp điệu mới.
Tôi nhớ năm 2017, khi từ Nha Trang về TP HCM, rất đông khán giả ra sân bay đón mừng tôi và hai á hậu. Giờ, tôi chỉ có một mình, xách theo vali nặng gần 30 kg. Tôi đứng vẫy taxi mãi không được, phải đẩy hành lý ra khỏi sân bay để tìm xe về nhà. Khoảnh khắc đó khiến tôi thấy tủi thân và “mít ướt” một chút. Nhưng tôi nghĩ mình sẽ quen nhanh thôi.
– Trên sân khấu đêm chung kết Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019, chị khóc nhiều. Cảm xúc lúc đó của chị ra sao?
– Tôi khóc từ tổng duyệt đến phúc khảo rồi chung kết, từ hậu trường đến sân khấu. Trước đó, tôi mất nhiều thời gian khi thu âm cho video chào tạm biệt – chiếu trong đêm chung kết. Bởi, từ lúc vào phòng thu, tôi khóc liên tục khiến công việc bị gián đoạn nhiều lần.
Giờ, ngồi đây, tôi vẫn còn cảm giác nghẹn ngào. Tôi không hiểu sao trong thời gian này, tôi lại nhạy cảm và dễ xúc động đến vậy. Lúc tổng duyệt, tôi cố kìm nén cảm xúc để không khóc thành tiếng nên tôi thấy trong lòng đau đớn, nghẹt thở vô cùng. Đến phúc khảo, tôi không cố nhịn nữa, khóc to để lòng thoải mái. Vậy mà, trên sân khấu chung kết, tôi vẫn rơi nước mắt.
Ngày hôm sau, tôi cập nhật báo chí, mạng xã hội và biết mọi người đã dành tình cảm cho mình rất nhiều. Tôi đã đọc từng comment, hashtag… Tôi muốn nói Hen rất yêu các bạn.
– Chị muốn gửi gắm điều gì khi mặc trang phục dân tộc Ê đê, đi chân trần ở sân khấu chung kết Miss Universe Vietnam 2019?
– Ngày xưa, khi ở quê nhà, tôi vẫn đi chân trần. Trong thời khắc chuyển giao giữa hai nhiệm kỳ hoa hậu, tôi muốn bản thân như thế để cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ từ vũ trụ, tiếp thêm sức mạnh cho mình trong thời gian tới.
Tôi muốn nói với mọi người tôi rất hạnh phúc khi là một cô gái Ê Đê. Đó là hình ảnh chân thật nhất của tôi. Khán giả bắt đầu chú ý đến tôi tại Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam vì tôi là người dân tộc thiểu số. Câu chuyện đó khi đến với Miss Universe 2018 đã chạm vào trái tim rất nhiều bạn bè quốc tế. Khi kết thúc nhiệm kỳ, tôi hy vọng hình ảnh này tiếp tục lan tỏa và truyền cảm hứng ở Việt Nam. Hai năm qua, tôi đưa trang phục Ê đê đi khắp nơi, nhưng tôi hy vọng mọi người cảm nhận sâu sắc hơn nữa về văn hóa quê hương mình.
– Chị cảm nhận thế nào về tân hoa hậu Khánh Vân?
– Khánh Vân rất xinh đẹp, nụ cười cuốn hút. Thầy Santos (chuyên gia đào tạo catwalk của H’Hen Niê tại Miss Universe) có nhắn tin cho tôi: “Thầy mê cô hoa hậu này quá, cô ấy thật sexy, thật tuyệt vời”. Thầy là người chuyên đào tạo hoa hậu quốc tế nên tôi nghĩ đã có tín hiệu rất tốt cho đại diện Việt Nam ở Miss Universe năm sau.
– Chị hình dung cuộc sống của mình thế nào khi kết thúc nhiệm kỳ?
– Cuộc sống tôi đã và đang có những thay đổi nho nhỏ. Căn nhà tôi ở hai năm qua được trả lại cho ban tổ chức Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam. Tôi vừa dọn về nhà mới. Nó ấm cúng, nhỏ xinh, tạo cảm giác gần gũi. Việc đầu tiên tôi làm là dò các kênh Youtube, tivi để xem chị Hoàng Thùy thi chung kết Miss Universe.
Lịch trình của tôi sắp tới vẫn rất bận rộn, trải đều trên các lĩnh vực khác nhau. Tôi đang tìm một êkíp cho mình. Tôi vẫn đồng hành cùng các dự án cộng đồng, thiện nguyện, ưu tiên hàng đầu cho hai đối tượng trẻ em gái và phụ nữ.
Tôi nhớ mùa Tết năm ngoái, gia đình rộn ràng lắm vì lúc nào cũng chật kín người đến thăm hỏi, chúc Tết. Có ngày, tôi đang ngủ cũng bị mẹ lay dậy để chụp ảnh cùng người hâm mộ dù lúc đó tôi còn chưa kịp thay đồ, mặt mũi xấu không thể tả. Đó đều là những kỷ niệm không thể nào quên. Tôi háo hức khi đón cái Tết sắp tới, được nghỉ ngơi nhiều hơn.
– Chị tích cóp được những gì trong hai năm qua?
– Tôi và gia đình có cuộc sống vật chất ổn và tôi thấy thỏa mãn. Tôi vẫn ở nhà thuê vì chưa tìm được nhà đất phù hợp để mua. Tôi ý định đầu tư kinh doanh, nhưng với người sống tình cảm như tôi, mọi người sợ tôi sẽ thua lỗ. Tôi không có quá nhiều tiền nên làm gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Điều bất ngờ nhất là tôi nhận được nhiều lời ngỏ ý giúp đỡ về mặt vật chất. Chẳng hạn, khi biết tôi tìm thuê nhà mới qua một bài báo, một cô đã gọi điện bảo tôi dọn vào căn nhà dư của cô ở miễn phí vài năm. Hay một chú sống ở thành phố Buôn Ma Thuột bảo tôi: “Các con chú đều ở Sài Gòn, có nhà cửa, ô tô hết rồi. Con cần gì cứ nói tụi nó, chú xem con như con cái trong nhà”. Tuy nhiên, tôi đã từ chối. Tôi cũng không thiếu thốn gì.
– Chị thấy bản thân lo được gì cho gia đình?
– Không chỉ lo cho bản thân, tôi còn giúp đỡ được bố mẹ và các anh chị em. Bố mẹ không quen đi máy bay nên chỉ toàn đi xe đò khi từ quê vào thăm tôi. Bây giờ, khi giận nhau, một trong hai người sẽ vào Sài Gòn chơi, thậm chí không báo trước. Sáng tôi mở mắt đã thấy họ đứng trước cửa nhà (cười).
Tôi định đưa một người cháu ở quê lên Sài Gòn ở cùng để cháu có điều kiện học hành tốt hơn. Bé gọi tôi là mẹ, thương tôi đến nỗi mẹ ruột bé cũng ghen tỵ. Tôi luôn muốn định hướng các em và cháu học hành tử tế, vì đó là con đường duy nhất để phát triển bản thân. Rất tiếc, em trai tôi không chịu đi học tiếp, chỉ thích làm công nhân. Em bảo được quản lý ưu ái hơn khi có chị gái là hoa hậu. Tôi thấy an lòng vì em tôi vui vẻ với lựa chọn của mình.
Vân An – Vnexpress