Thu Hoài viết ra nỗi lo lắng về con trai tuổi đôi mươi khi người có giới tính thứ ba luôn gặp nhiều trở ngại, bất trắc.
Hoa hậu Thu Hoài vừa ra mắt sách đầu tay – Đàn bà phố thị. Tập tản văn gồm năm phần: Ngẩng đầu đi giữa nhân gian, Cùng con đi khắp thế gian, Sống tử tế chưa bao giờ là điều đơn giản, Bốn mươi soi dung nhan, Thư gửi quý ông thành đạt. Trong đó, chị trải lòng về nhiều nhiều giai đoạn khác nhau trong cuộc sống, từ chuyện hôn nhân đổ vỡ, làm mẹ đơn thân nuôi ba người con đến thái độ sống và cái đẹp trong mắt người phụ nữ.
Nhân dịp sách phát hành, VnExpress trích đăng tự truyện. Tên các phần trích đăng do tòa soạn đặt.
Viết cho những người con mang giới tính thứ ba
Đồng tính – khái niệm này không còn nặng nề và khó chấp nhận như xưa nữa. Nhưng nói cho cùng thì đó vẫn chỉ là những biểu hiện nhìn thấy bên ngoài. Phía bên trong thực sự là gì thì chỉ những người trong cuộc mới thấu hiểu thôi…
Tôi không hiểu ở những nước phương Tây văn minh và phóng khoáng kia có ông bố, bà mẹ nào hoàn toàn vui vẻ đối mặt với giới tính của con không? Chứ xung quanh tôi, tất cả họ đều phải đấu tranh, dằn vặt và nỗ lực rất nhiều. Không chỉ là chấp nhận, mà là để hiểu, để thuyết phục chính mình vượt qua thành kiến. Để tìm ra lối thoát cho mình, cho con khỏi những mớ mâu thuẫn mang tên trách nhiệm, tình thương…
Tôi phải nói rằng hầu hết sự phản đối của các bậc cha mẹ đều xuất phát từ tình yêu thương, lo lắng, chứ không phải là sợ hãi, xấu hổ. Đừng trách họ vì họ không thể dễ dàng chấp nhận giới tính của con. Đừng áp đặt họ sợ hãi ánh nhìn dè bỉu của hàng xóm láng giềng, những xì xào bàn tán. Họ không hề sợ.
Thứ họ sợ hãi nhất, lo lắng nhất là cuộc sống của con mình không thể bình thường. Sợ chúng không thể có một gia đình như bao nhiêu người khác. Sợ chúng cô đơn lúc tuổi già. Sợ đủ mọi điều mà giới tính thứ ba kia mang lại. Và với từng ấy điều sợ hãi và lo lắng, bạn có nghĩ họ dễ dàng chấp nhận khái niệm đồng tính kia không?
Các bạn cứ oán trách và đòi hỏi cha mẹ phải thấu hiểu, phải thông cảm, nhưng đã bao giờ các bạn chịu hiểu cho nỗi lòng của họ chưa? Chỉ cần còn có một chút cơ hội để thay đổi, họ cũng sẽ cố gắng để làm. Vì thế nên mới có những câu chuyện oan nghiệt vì “chữa bệnh pede”, ép uổng con lấy vợ lấy chồng cho giống người thường. Không hẳn mọi thứ đều có chung một nguyên nhân, nhưng phần lớn chúng xuất phát từ nỗi lòng của người làm cha làm mẹ!
Lo lắng cho con là điều muôn thuở không thể nào thay đổi. Tôi cũng vậy. Ngay cả khi tôi đã tiếp xúc với quá nhiều người đồng tính, có rất nhiều bè bạn, người quen thuộc giới này thì đối diện với giới tính thật của con vẫn là một điều không đơn giản. Tôi không kì thị không có nghĩa tôi bình thản, không có nỗi lo lắng gì cho giới tính của con. Cha mẹ nào có thể làm như thế?
Giới tính nào cũng có đầy nguy hiểm, đầy cám dỗ, nhưng đã bao giờ các bạn tự nhận ra rằng ở giới tính của mình, mọi thứ nhiều hơn gấp bội hay chưa? Từ nguy cơ sức khoẻ, từ sự kì thị của đám đông, từ sự khó khăn gặp phải trong cuộc sống, sẽ là quá bình thường nếu mọi người làm cha làm mẹ đều ám ảnh với hai từ “đồng tính”.
Để họ chọn lựa, không một ai chọn lựa giới tính thứ ba cho con cả, dù là người hiểu biết và phóng khoáng nhất trên đời. Bởi hiện tại, đồng tính đồng nghĩa với thua thiệt, khó khăn và nguy hiểm hơn so với những thứ giới tính kia! Đó mới là nguyên nhân người làm cha mẹ dị ứng với khái niệm đó, chứ không phải điều gì khác!
Việc duy nhất mà nhiều ông bố bà mẹ có thể làm cho con, đó là chấp nhận. Họ ở bên con, ủng hộ con và làm mọi điều tốt đẹp nhất cho con. Vì họ biết, con của mình khác biệt và xã hội này chưa mở lòng cùng chúng.
Đừng gồng mình lên và lý giải rằng người đồng tính cũng như mọi người, cũng có thể thành công, cũng có thể hạnh phúc… Tất nhiên, điều đó là có thể. Nhưng có bao nhiêu người đồng tính làm được điều tuyệt vời đó trong xã hội này?
Hãy nhìn thẳng vào thực tế, rằng cuộc sống của những người đồng tính còn gặp quá nhiều trở ngại và họ thiệt thòi hơn những giới tính kia. Cha mẹ bạn hiểu điều đó, vì họ thương yêu và lo lắng cho bạn hơn là bạn nghĩ. Ngay cả khi họ giận dữ, tuyệt vọng, đó cũng là một phần của sự yêu thương…
Có thể, nhiều bậc cha mẹ không đủ hiểu biết và sự thấu hiểu để hiểu đó không phải là căn bệnh, không đủ thông tin hiểu hết về đồng tính, nhưng hầu hết họ đều hành động theo bản năng của mình: Bảo vệ con! Bảo vệ khỏi những gì họ sợ hãi, lo lắng, mang chúng về với cuộc sống bình thường. Đó là ngọn nguồn của cách hành xử của rất nhiều cha mẹ khi đối diện với giới tính của con.
Đừng chỉ biết oán trách cha mẹ, bắt họ hiểu mình, chấp nhận mình. Hãy tự hỏi rằng liệu mình đã có thể khiến họ yên tâm, không cần lo lắng hay chưa? Đừng đem những người khác ra so sánh cùng mẹ cha mình, vì bạn không phải là con họ. Đừng bắt xã hội phải có trách nhiệm thay đổi suy nghĩ của cha mẹ về đồng tính, vì đó là việc bạn phải làm chứ không phải ai hết cả!
Cha mẹ bạn không bao giờ bỏ rơi bạn chỉ vì giới tính của bạn. Vì dù bạn có là ai, có mang hình hài nào đi nữa thì bạn cũng vẫn là con của họ!
Còn tiếp…
(Trích tản văn Đàn bà phố thị)